BÙM - Trang 137

không có rốn. Nếu là cô ta, tớ sẽ lủi lên núi kiếm dâu rừng hạt dại mà
ăn.”

•••

Chúng tôi thay phiên nhau chèo thuyền, sau vài giờ thì cập vịnh

Elgol, có hai con hải âu lượn vòng trên đầu và một con hải cẩu nhẹ
nhàng bám theo đuôi thuyền.

Chiếc Volvo đỏ đậu trên mặt đường, cách bờ hạ thủy đi lên một

đoạn.

“Nào,” Charlie xoa xoa hai tay, “ta đã sẵn sàng phá cửa con xe

chưa?”

“Ngớ ngẩn gì thế,” Becky nói. “Tao trói tên lái xe đã ba ngày rồi.”

Rồi chị ấy móc từ ba lô ra một chùm chìa khóa. “Ở trong túi áo của
hắn đấy.”

“Bà chị quả là tay chuyên nghiệp,” Charlie nói.
“Cám ơn,” Becky đáp.
“Cho em lái thử nhé?” Charlie thăm dò.
“Mày tửng à?” Becky mắng. “Đi ra ghế sau.”

•••

So với màn rượt đuổi trên con Moto Guzzi thì hành trình trên chiếc

Volvo quả là trơn tru chán. Dù gì nó cũng có bốn bánh liền, nên không
sợ bị đổ nghiêng. Sau vài lần cà sát sạt vách núi và mấy dặm đầu xóc
lên nẩy xuống, Becky cuối cùng cũng vững dần tay lái.

Quãng đường về trở nên tuyệt vời biết bao. Những thứ tôi chẳng kịp

ngó đến trước đây giờ đẹp đẽ lạ thường. Những tháp canh tránh nắng.
Xe tải quá cảnh. Cầu bê tông. Tôi ngắm nhìn hàng cột điện cao thế mà
cảm thấy ấm áp tấm lòng.

Ba giờ sau, chúng tôi nghỉ chân ở làng Gretna Green. Becky gọi

món khoai tây rán, tôi lựa bánh pizza, còn Charlie kêu một tách cà phê

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.