BÙM - Trang 66

“Nó là bí mật của một nhóm người. Họ không muốn bất kỳ ai biết

cả.”

“Ai thế Jim? Là ai?”
“Cô Pearce. Thầy Kidd. Là cô giáo dạy sử. Và thầy mỹ thuật. Họ

đang âm mưu chuyện gì ấy.”

“Này Jim, cháu đang nói cái quái gì đấy?”
“Cháu nói nghiêm túc mà. Với lại hôm nay cả hai đều không đến

trường.”

Chuông cửa reo.
“Đợi chú nhé,” bác sĩ Brooks dặn. “Cảnh sát đấy mà.” Rồi chú biến

mất sau hành lang.

Họ đã bắt Charlie đi rồi, tôi biết mà. Nó đã sử dụng cái vòng tay.

Giọng nói đầu bên kia... Họ biết hết cả. Nó đã không nghe lời cảnh
báo, và đã phải chịu hậu quả.

Tôi phải đi tìm nó. Và để tìm được nó tôi cần thêm manh mối. Tôi

cần quyển sổ. Và không được phép tin tưởng bất kỳ ai. Tôi bèn trượt
ra hành lang và phi lên cầu thang. Vào đến phòng Charlie, tôi mở ngăn
kéo ra, giật tấm gỗ sàn lên và lục soát tủ quần áo.

Ở dưới tấm đệm, tôi tìm thấy quyển sổ Spudvetch! màu cam và

chiếc vòng tay bằng đồng. Tôi đút hết vào túi.

Tôi đứng dậy, nhìn thấy chiếc hộp tiết kiệm hình người máy trên

bậu cửa sổ, liền trút hết tiền vào tay. Tổng cộng có tám bảng và sáu
mươi lăm xu. Tôi nhét tất cả vào túi bên kia.

Khi quay xuống dưới nhà, tôi thấy bác sĩ Brooks đang đứng giữa

sảnh, nói chuyện với một gã cảnh sát to béo tóc màu gừng.

Gã ngước lên nhìn tôi. “Bác sĩ đây nói cậu là bạn của Charlie.”
“Vâng,” tôi đáp.
“À, thế thì chắc cậu giúp được chúng tôi,” gã nói, rút từ túi áo

khoác ra một tập giấy ghi chép.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.