BÙM - Trang 79

“Ừ, là nó đó,” tôi đáp. “Giờ thì lấy tay kia chạm vào đi. Nhưng

nhanh lên nhé.”

Chị ấy chạm vào cái vòng đồng và nhảy dựng lên khi thấy có tiếng

ồn như máy bay hạ cánh giữa hai tai. “Cái quái gì...?”

Rồi giọng nói vang lên. Chị ấy quay ngoắt lại, hệt như tôi lần trước,

tưởng có ai đang đứng cạnh nói thẳng vào tai mình.

Tôi giật cái vòng ra khỏi cổ tay bà chị, bọc nó lại trong lớp giấy bạc

và cất vào túi.

“OK, OK, OK,” Becky nói. “Tao tin. Giời ạ, sợ mất mật.”
Tôi uống thêm một ngụm nước chanh. “Và em nghĩ là trên đó có

gắn thiết bị dò tín hiệu gì đó, cho nên mình không thể nán lại đây quá
lâu.”

Chị ấy bắt đầu ăn tới phần trứng ốp. “Giờ mình đi đâu?”
“Hồ Coruisk,” tôi vừa đáp vừa lục ba lô và lôi ra xấp bản đồ Khảo

sát Quân nhu.

“Hồ gì cơ?” Becky hỏi.
“Hồ Coruisk,” tôi nói. “Ở trên đảo Skye.” Tôi trải tấm bản đồ số 32

lên mặt bàn.

“Đến đấy làm gì?”
“Bọn em tìm thấy một bức mật thư giấu trong hộp bánh bích quy

trên căn gác nhà cô Pearce. Nó cũng được viết bằng cái thứ ngôn ngữ
kỳ dị họ trao đổi trong phòng giám hiệu ấy. Trong đó có nhắc tới
‘Coruisk’. Xem này...” Tôi trỏ vào một vệt màu xanh da trời hình răng
cưa ở ngay trung tâm tấm bản đồ.

“Lại còn có thêm cả tọa độ tham khảo của bản đồ nữa.” Tôi lục ra

cuốn sổ Spudvetch! và đọc to dãy số: “Bốn-tám-bảy-một-chín-sáu.”
Tôi rê ngón tay theo đường kẻ dọc xuống từ lề trên, và đường kẻ
ngang từ lề trái. “Đây này.” Ở chỗ hai đường thẳng cắt nhau là một ô
vuông bé xíu, thể hiện một loại kiến trúc gì đó, nằm ngay cửa hồ, chỗ
ăn thông ra biển.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.