BÙM - Trang 8

ngốc, cực kỳ xuẩn ngốc. Nếu miếng bánh mà rơi trúng họ thật, chắc
tôi sẽ bị đem ra làm gỏi mất.

•••

Lát bánh kẹp lảo đảo, ngửa lên lật xuống, nghiêng qua trái rồi lại

qua phải. Gã Mặt Rỗ tắt động cơ, bước xuống xe, cởi mũ bảo hiểm và
ngước mặt lên căn hộ. Tôi thấy nhộn nhạo hết cả người. Lát bánh đập
toét ngay giữa mặt gã và dính bệt vào đó, mặt phết mứt nằm bên dưới.
Phải mất mấy giây liền Mặt Rỗ cứ đứng đó như trời trồng, và cái lát
bánh mì cũng nằm yên vị như một lớp mặt nạ dưỡng da. Becky đứng
cạnh gã, lườm lên phía tôi. Bà chị tôi thì không phải là một con thỏ
non hài hước.

Thường thì khi đứng trên ban công bạn sẽ chẳng nghe rõ được gì vì

xe cộ bên dưới rất đông đúc. Nhưng khi Mặt Rỗ đưa tay xé toạc lát
bánh mì khỏi mặt và cuồng nộ gầm lên thì tôi dám cá bên Nhật Bản
hẳn cũng nghe rõ mồn một.

Đoạn gã sấn sổ lao về phía cổng khu chung cư nhưng bị Becky nắm

lấy cổ tay giật chững lại. Chẳng phải chị ấy lo lắng gì cho tôi, gã mà
giết quách tôi thì chị ấy thậm chí còn mừng là khác ấy chứ. Chỉ có
điều họ không thể xử tôi trong căn hộ này, vì điều đó sẽ khiến bà chị
gặp rắc rối.

Cuối cùng thì Mặt Rỗ cũng định thần lại. Gã vung nắm đấm lên hét

lớn, “Mày tiêu đời rồi thằng ôn con!” rồi nhảy lên con Moto Guzzi
điên cuồng phóng đi trong luồng khói xám xỉn bẩn thỉu.

Becky quay phắt lại, sải bước về phía cửa. Tôi nhìn xuống nửa còn

lại của cái bánh kẹp và nhận thấy mình không còn đói cồn cào ruột
gan nữa. Lúc này trong bãi đỗ xe chẳng còn ai, tôi bèn thả nốt lát bánh
này xuống, ngắm nó vừa rơi vừa lật lật đảo đảo và hạ cánh xuống ngay
ngắn cạnh lát bánh đầu tiên.

Vừa lúc đó cửa ban công bị đạp tung ra. Tôi vội thanh minh, “Chỉ là

tai nạn thôi mà,” nhưng Becky đã thét lên, “Cái thằng cóc lỏi này!” và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.