BÙN LOÃNG CŨNG CÓ THỂ TRÁT TƯỜNG - Trang 68

Ta chỉ cảm thấy người khẽ run lên, người bủn rủn không còn chút lực

nào. Không ổn! Không phải y luyện tà công gì chứ. Ta đang ngờ vực, hắn
đã nói : " Nhắm mắt lại đi"

Ta hồ đồ choáng váng nhắm mắt lại theo lời hắn, sau đó có một vật gì

đó thật ấm áp áp nhẹ lên môi ta, là môi của hắn.

Môi hắn nhẹ nhàng dịu dàng lướt nhẹ trên môi ta, như kiểu môi ta là

một vật gì đó đẹp nhất trên đời, làm hắn lưu luyến không thôi. Sau một lúc,
trên môi hắn mơ hồ có mấy từ thốt ra không rõ : " Mở miệng ra."

Đầu óc ta sớm đã mê man hỗn loạn, mơ mơ màng màng mở miệng ra,

đầu lưỡi hắn thừa dịp len vào, náo loạn trong miệng ta.

Đầu ta càng choáng váng, chỉ cảm thấy cứ đế hắn xâm lược trước thế

này thật không được, không cam lòng yếu thế liền vươn đầu lưỡi đánh trả,
đầu lưỡi hắn lập tức chào đón, dây dưa với ta ở cùng một chỗ.

Cũng không biết phải bao lâu, ta giống như vừa uống rượu xong, thoải

mái nhẹ nhõm, rồi lại cực kỳ thoải mái. Hơi thở của hai bọn ta càng lúc
càng nặng nề, rồi hắn rời khỏi miệng ta, dựa vào vai ta hít sâu một hơi. Một
lát sau, hắn đã bình tĩnh trở lại, ta cũng hết choáng váng. Hắn nhìn ta, tay
hươ hươ trước mặt ta nói " Đừng dùng ánh mắt say đắm như vậy nhìn ta, ta
sẽ không nhịn nổi đâu.

Ta lắc lắc đầu, đẩy tay hắn ra, nghi hoặc hỏi : " Ngươi vừa làm với ta ?

Vì sao toàn thân ta đều mềm nhũn ?"

Hắn nở nụ cười bí ẩn, trả lời với vẻ vô tội : " Chẳng qua ta chỉ lấy

thuốc mà thôi. Ngươi thấy không thoải mái sao ?"

Ta lắc đầu nói : " Không phải không thoải mái, mà lại cảm thấy rất thư

thái nhẹ nhõm, trên người lại như có lửa đốt"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.