BÙN LOÃNG CŨNG CÓ THỂ TRÁT TƯỜNG - Trang 96

Trên đường trở về, Trình Dục Chi nói ta kiếm được nhiều tiền như

vậy, cả đời này xài không hết, cuối cùng chỉ béo mấy đứa nhóc kia.

Ta nghe thấy vậy lập tức không vui vẻ gì, mấy thằng nhãi kia mỗi khi

về nhà đều tranh Trình Dục Chi với ta, ta không đánh không được, bây giờ
lại để lại tiền cho bọn nó ư. Phì, lão tử mặc kệ, bây giờ lão tử phải lôi tiền
ra xài, xài cho đến hết thì thôi.

Vì thế, Trình Dục Chi phao ngôn rằng ra bị bệnh nặng thập tử nhất

sinh, mà trước đây để tiện làm ăn, căn cứ vào nguyên tắc một giọt máu đào
hơn ao nước lã, ta đã thu nhận rất nhiều bang chúng Cái Bang lên thuyền
làm việc. Ta đã nói với bọn chúng, nếu có thể cộng tác với ta một lần, kể từ
sau, ta sẽ không đòi hoa hồng ăn xin của bọn họ nữa.

Nhờ có sự phối hợp của bọn họ, cuối cùng ta có thể " Chết" thành

công. Sau đó, tại Ngưu Thủ Sơn ở Nam Kinh xuất hiện một ngôi : "Trịnh
Hòa mộ"

Đến lúc đó, ta thay đổi mặc lại nữ trang, lấy lại tên Mộ Dung Hòa

Chính cùng Trình Dục Chi nửa đường xuống thuyền, đi du lịch thiên hạ để
tiêu sạch tiền.

Ngoại truyện : Quỳ Hoa bảo điển

Sau khi Quỳ Hoa Bảo Điển lưu truyền trên giang hồ, khiến cho thiên

hạ mơ ước săn lùng, có một tên vọng tưởng độc bá võ lâm, mới tìm kiếm
thu thập tất cả những bản Quỳ Hoa Bảo Điển, chỉ để lại một quyển, còn lại
đốt sạch.

Về sau, bản Quỳ Hoa Bảo Điển này bị người đoạt tới đoạt lui.

Người đời sau không biết sự tình, nghe nhầm đồn bậy, lại truyền rằng

Quỳ Hoa Bảo Điển do thái giám viết ra. Tính ra nói vậy cũng không hoàn
toàn sai, Mộ Dung Hòa Chính quả thật từng là thái giám. Chẳng qua về sau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.