BÙN PHA SẮC XÁM - Trang 129

- Chuyện này mãi chín năm sau anh mới biết. Em có hiểu như vậy

không? Hồi đó anh có hỏi cưới cô ta, nhưng cô ta từ chối vì chữ hiếu với
cha mình.

Tempe cắn chặt môi gật đầu:

- Vì vậy anh về nhà để tìm chỗ chạy trốn phải không? Đáng lẽ em phải

biết rõ điều này hơn ai hết mới phải, nhưng em đã dành hết cho anh, hết
những điều anh muốn và anh cần. Hai đứa con ngoan ngoãn Joseph à! Một
người đàn ông cứng cỏi phải bỏ hết dĩ vãng lại sau lưng mình để nghĩ và lo
cho thực tế hiện tại.

Tempe lắc đầu đầy thương hại rồi nói tiếp.

- Riêng anh thì không đâu. Anh luôn luôn khao khát các điều bí hiểm

ở Đông Dương, những thứ đó đã cướp hồn anh từ hồi anh mới mười lăm
tuổi. Bây giờ anh đã trung niên rồi mà vẫn không bỏ được cái ý tưởng là
anh sẽ tiếp tục đi tìm một dinh thự ngọc ngà khác phải không? Dù cái mà
anh tìm kiếm đó nó nằm ở giữa háng của một con đàn bà ở Sài Gòn.

Joseph khẽ khép mắt lại để đè nén cơn bất bình, đồng thời để khỏi

nhìn thấy khuôn mặt đầy đau khổ của vợ. Anh thì thầm.

- Em biết không? Đây chỉ là một việc ngoài ý muốn của anh mà thôi.

Nếu như anh không tình cờ trở lại Sài Gòn sau chiến tranh và biết được sự
có mặt của Tuyết, thì chắc chắn sẽ không có chuyện này xảy ra.

- Em không nghĩ rằng anh trở lại đó hoàn toàn vì vô tình đâu Joseph.

Joseph mở mắt nhìn vợ đầy kinh ngạc.

- Em nói vậy nghĩa là làm sao?

Tempe lắc đầu luống cuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.