BÙN PHA SẮC XÁM - Trang 155

- Trung Úy Trang đã nói với tôi là một trong các binh sĩ của ông ấy có

lẽ đã tìm ra được một miệng hầm bên dưới một trong các lò kê những nồi
đất đó. Lần này chúng ta đã vào trúng ổ tại ấp này rồi.

Đại Úy Straud đưa tay quẹt mồ hôi trên trán, nhìn qua Gary. Bây giờ

mới chín giờ sáng mà trời đã hừng hực nóng. Ánh nắng lấp lánh trên các
mái nhà tranh, không khí thật oi ả vô cùng. Đại Úy Straud cất tiếng.

- Không ngờ, không ngờ. Ở vùng đồng bằng này có chừng năm ngàn

cái ấp mà hết bốn ngàn cái ấp này chúng ta đã biết là nơi ẩn núp của Việt
Cộng rồi, nếu chúng ta đừng chọn lựa gì hết, cứ nhảy đại vào bất cứ một
cái ấp nào thì phần chắc chúng ta sẽ thấy cái ấp đó trống trơn mà thôi.

Gương mặt người sĩ quan trẻ người Hoa Kỳ bừng đỏ thẹn thùng, anh

vội quay mặt đi nơi khác để tránh cái nhìn của người nữ phóng viên.

- Tôi thì sắp hết nhiệm kỳ phục vụ tại Việt Nam này rồi, còn Trung Úy

thì mới bắt đầu lâm trận mà đã đạt được kết quả vẻ vang này, tôi mừng lắm
đó Gary à.

Vừa nói Đại Úy Straud vừa mỉm cười với người nữ phóng viên, anh ta

tiếp.

- Trung Úy Sherman mới tới đây vừa vặn hai tuần, cô biết không? Chỉ

còn đúng mười ngày nữa thôi thì tôi hoàn tất nhiệm kỳ mười hai tháng của
tôi ở đây và tròn hai mươi năm phục vụ cho quân lực Hoa Kỳ, bắt đầu từ bờ
biển Normandie. Tôi nghĩ rằng chiếm được một cái ấp trống trơn của Việt
Cộng, một lá cờ dính đầy bùn sình và một cái trạm tuyên truyền chung với
các binh sĩ Á Châu như thế này cũng đủ lắm rồi phải không?

Người nữ phóng viên lạnh lùng hỏi.

- Nói vậy có nghĩa là Đại úy định ngưng cuộc hành quân này ở đây,

phải không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.