BÙN PHA SẮC XÁM - Trang 166

- Cô ta phải trốn khỏi Sài Gòn vì một tù nhân bị tra khảo, khai tông

tích của cô ta. Cô ấy đem con gửi cho gia đình bên chồng tại một làng gần
đây, nhưng cô ấy vẫn không được yên và các cán bộ mặt trận tại địa
phương đã thuyết phục cô ấy gia nhập vào tổ hoạt động đặc biệt. Cô ta lấy
tên chồng ghép với tên mình đặt biệt hiệu là Tuyết Lương, rồi từ đó không
cần phải thúc đốc gì cả, cô ta đã thi hành vài vụ ám sát các viên chức xã ấp
tham nhũng.

- Đồng chí chỉ biết có từng ấy về cô ta sao?

Đồng gật đầu.

- Vâng, chỉ có từng đó. Cách đây chừng một năm, tôi giao cho cô ấy

chức vụ Trung đội trưởng, một Trung đội xung phong đặc biệt. Các chiến sĩ
ở đây có tới từ hai đến ba mươi phần trăm là nữ giới, nhưng vơi Tuyết
Lương thì cô ấy là một người chưa biết sợ sệt là gì, so với những người
khác ở các đơn vị chính quy.

Đào Văn Lạt ngửa cổ uống cạn tách trà rồi đứng lên.

- Còn hôm nay đồng chí giao cho cô ta nhiệm vụ gì?

- Tôi giao cho cô ấy chỉ huy hai Trung đội gồm bốn mươi chiến sĩ. Họ

có nhiệm vụ tiến qua các thửa ruộng này, giết hết những người còn sống
đang bị lọt vào ổ phục kích của chúng ta để tịch thu vũ khí.

Đồng vừa nói vừa đưa tay chỉ lên bản đồ.

- Giữa ấp ba và ấp bốn có một con đê dài gần một cây số. Binh sĩ

Ngụy tới đây phải di chuyển thành hàng dọc. Kế bên đê là một con kinh,
chúng tôi đã cho bố trí một khẩu đại liên bên kia bờ kinh, ngay vào khoảng
giữa của con đê. Binh sĩ Diệm sẽ phải đi trên bờ đê này. Tôi có dặn người
xạ thủ không nên hạ nhiều bọn chúng bằng loạt đạn đầu tiên, mà chỉ nổ
súng đủ để chúng phải nhảy hết xuống dưới ruộng để núp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.