BÙN PHA SẮC XÁM - Trang 20

trưởng, sau đó nắm chức Đại đội trưởng. Anh đã nhiều lần bị thương trong
các trận đánh đẫm máu suốt thời gian tám năm qua.

Hiện tại, Đồng vẫn còn mang một mảnh đạn ghim sâu vào vai không

gắp ra được trong một trận đánh năm 1951 khi một quả lựu đạn nổ tung,
tưởng đã làm anh mất mạng hồi đó.

Trong lúc Đồng đi tới, đi lui giữa đám binh sĩ của mình, thì Đào Văn

Lạt đang cố tình quan sát Đồng một cách tỉ mỉ. Thỉnh thoảng, Lạt gục gật
đầu tỏ ý tán thành và khen thầm Đồng đã gây được cho đám binh sĩ thuộc
quyền một sự kính nể đặc biệt. Đến chừng khi Đồng mon men đến ngồi
xuống bên cạnh Đào Văn Lạt, Lạt đưa tay vỗ nhẹ lên vai Đồng.

- Đồng chí thật biết cách chu toàn cho binh sĩ thuộc quyền và đã khôn

khéo biết cách tận lực sử dụng họ.

Đồng gật đầu biết ơn, nhưng trên khuôn mặt anh lộ vẻ khó chịu dữ

dằn.

- Thưa đồng chí chính ủy, có nhiều binh sĩ đã quá mỏi mệt, cho nên họ

đã làm tôi nhớ đến những ngày còn nhỏ của tôi tại các đồn điền cao su.
Mấy thằng Tây đã bắt chúng tôi làm việc cho tới chết. Giờ đây thì chúng ta
đã có được vũ khí để bắn vào đầu quân khốn nạn đó rồi.

Lạt chăm chú theo dõi giọng nói đầy căm thù của Đồng một lúc, đoạn

lên tiếng nhỏ nhẹ:

- Vậy tại sao đồng chí không kể lại cho binh sĩ thuộc quyền của đồng

chí nghe chuyện của mình. Có thể chuyện của đồng chí sẽ làm cho họ quên
đi cơn mệt nhọc và tạo cho họ một nguồn sinh lực mới?

Đồng gật đầu vâng lời, anh quơ vội chiếc nón lá rồi đứng lên quơ quơ

chiếc nón lên khỏi đầu để kêu gọi sự chú ý của đám người đang nằm la liệt
khắp chung quanh đây, Đồng cất tiếng nói đầy xúc động, anh bồi hồi kể lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.