BƯỚC ĐƯỜNG CÙNG - Trang 68

Nguyễn Công Hoan

Bước đường cùng

Chương 11

Về đến nơi, chị Pha vào ngay nhà bà trưởng Bạt để cho con bú, và kể lể sự
tình, lạy van bà cho chịu món tiền mua lợn đến cuối tháng, sẽ trả cả gốc lẫn
lãi. Chị cam đoan rất chắc chắn, vì chị đã định tâm từ nay phải bán tống
bán tháo hàng họ đi, để lấy tiền trang trải chỗ tám đồng của ông nghị và ba
đồng của bà trưởng. Thà chịu lỗ vốn một tý, còn hơn để món nợ nằm đó,
cho nó đẻ lãi ra.
Bà trưởng giận lắm, nhưng thấy tình cảnh chị thì cũng thương, nên chỉ
nhiếc móc có một lúc, rồi bất đắc dĩ phải bằng lòng cho chị chịu tiền vậy.
Vợ chồng con cái đoàn tụ một nhà rất vui vẻ. Nhiều người đến hỏi thăm, ai
cũng mừng cho Pha ở hiền gặp lành. Anh đĩ Dự hứa cho anh ba hào để đền
cái ô mất.
Đến chiều, chị Pha âu yếm đưa con cho chồng bế, rồi cầm chiếc rá, nói:
- Thầy nó coi nhà, tôi đi vay gạo thổi cơm chiều, nhà hết cả gạo.
Pha thấy vợ chật vật thì động lòng thương. Anh buồn bã, dịu dàng nói:
- Thôi, không cần, tôi nghĩ đến đoạn trường cửa quan vừa rồi lúc nào là
thấy no lúc ấy.
Vợ cảm động rơm rớm nước mắt:
- Tôi thấy nhà được về mà mừng đến quên cả đói.
Rồi cùng bảo:
- Thế bữa chiều nay nhịn cũng được.
- Được.
Hai vợ chồng mỉm cười nhìn nhau. Một lát Pha nói:
- Vả ai cho ta vay gạo? Những người thân, đều là những người nghèo,
cùng hoàn cảnh được bữa nay lo bữa mai như ta.
- Thôi, nhưng tôi cũng cứ muối mặt xem ai có cho vay được chăng.
Mình còn có thể nhịn được đã đành, chứ con nó đã có tội tình gì mà bắt nó
nhịn bú.
Nói đoạn, chị ôm chặt con vào lòng, hôn hít hồi lâu, rồi cắp rá đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.