BƯỚC ĐƯỜNG CÙNG - Trang 73

Nguyễn Công Hoan

Bước đường cùng

Chương 12

Pha ở huyện về, cởi khăn áo xong, anh bắc chõng ra sân ngồi mát, thừ
người tiếc ngẩn tiếc ngơn món tiền hai chục tạ quan. Vợ anh tặc lưỡi tự an
ủi:
- Thôi, thì cũng là cái số mất của, thế cho đỡ ốm.
Pha không nói gì, thở dài. Thấy chồng thế, chị Pha ái ngại lại nói:
- Người còn thì của còn. Bà Thọ hẹn hôm nay mua lại gánh hàng, hễ
được giá thì bán phăng để trả nợ. Chân tay còn cứng rắn, hễ sạch nợ thì ta
làm giàu cần gì.
Pha chán nản:
- Bu mày đừng nói đến chuyện làm giàu đi.
Một tiếng cười ròn tan ở ngoài cổng. Chị Pha nhìn ra, thấy bác Tân, chị
ruột chị, lấy chồng dưới cuối tổng, vui vẻ vừa tào lao vừa nói:
- Từ ngày chú dì ở cữ cháu, tôi cứ bảo lên mừng mà nhà bận quá. Nào
thằng cu ra bác bế nào.
Bác Tân âu yếm đón thằng Bạch ngủ trên tay mẹ nó và nựng nó đủ điều để
nó thức dậy.
Pha đứng lên nhường chỗ cho chị vợ, rồi đi rót bát nước vối:
- Bà uống tạm.
Bác Tân nhìn Pha, hỏi:
- Tôi nghe chú mới được cái bổng?
Pha cười:
- Vâng, cái bổng to.
Vợ anh chép miệng:
- Vợ chồng tôi trót nghe nhà ông nghị xui dại, thành ra bị cái vạ vịt.
Rồi chị kể đầu đuôi, từ việc đặt tên con, việc trương Thi chửi cạnh mất gà,
việc bỏ rượu lậu vào ruộng, đến việc Thi sinh chuyện để kiện, và trước sau
chồng chị bị đòn, bị giam, bị mất tiền ra sao.
Bà Tân ngẩn ra nghe, thỉnh thoảng chép miệng than thở:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.