BƯỚC ĐƯỜNG TRỞ THÀNH BỐ GIÀ CORLEONE - Trang 154

còn là nhi đồng cho đến khi là thanh niên Willie vẫn luôn ốm yếu và
chỉ hiện nay, đến độ tuổi ba mươi, chàng ta mới tương đối gọi là khỏe
mạnh - mặc dầu vẫn còn dễ bị lây nhiễm bất kỳ mầm bệnh nào đang
lảng vảng chung quanh - và luôn luôn vẫn có thứ gì đó lởn vởn quanh
ta. Donnie lớn hơn Willie bảy tuổi - vừa như là cha vừa là anh cả của
chàng này - và càng là như thế đối với chú em út, Sean, hãy còn ở độ
tuổi đôi mươi. Cha mẹ chúng là những kẻ nát rượu, suốt ngày say sưa
bét nhè khiến cuộc sống của con cái trở nên khốn khổ quá sức chịu
đựng cho đến khi Donnie, tức nước vỡ bờ, hạ quyết tâm chấm dứt
những cuộc đánh đập con cái vô tội vạ và lạm dụng sức lao động của
những đứa con nhỏ, khi chàng ta vừa đến tuổi mười lăm, bằng cách
đánh trả lại ông bố một trận cẩn thận khiến cụ phải nằm viện liền mấy
ngày đêm. Sau đó không bao giờ còn có vấn đề về chuyện ai điều hành
công việc trong nhà. Cả Sean lẫn Kelly - cô gái út trong nhà - không
bao giờ còn phải đi ngủ mà bị bầm giập, thâm tím vì đòn roi còn phải
nhịn đói nữa - những chuyện vốn như cơm bữa đối với Donnie và
Willie trước đây.

Willie bào chữa, " Em còn phải quay trở lại để lấy dù mà. Anh biết

là em rất dễ bị cảm lạnh. " Chàng ta gấp dù lại và móc vào tay.

Đằng sau chúng, Sean ra khỏi Paddy’s với nụ cười toét miệng trên

mặt. Anh chàng này lúc nào cũng tươi cười. Trong ba anh em trai chỉ
có chàng ta là đẹp trai nhờ thừa hưởng những nét ưa nhìn của bà mẹ.
"Tốt hơn anh nên vào trong đó xem tình hình thế nào," chàng ta nói
với Donnie. "Rick Donelly và Corr Gibson suýt giết nhau vì chuyện gì
đấy xảy ra từ hồi năm xưa xa lắc. Ôi lạy Chúa!," chàng ta thêm, " nếu
anh không vào ngay sợ họ sẽ bắn nhau đấy."

"Bọn anh đang đến đây," Donnie nói. "Đến rót cho mọi người một

tua khác."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.