BƯỚC ĐƯỜNG TRỞ THÀNH BỐ GIÀ CORLEONE - Trang 247

ông rơi xuống mỏi mệt trên mặt ghế. "Anh cũng biết làm thế này là
không phải, Joe à," ông nói. "Hãy để tôi mặc quần áo."

"Nhìn đây này," Giuseppe nói. Lão nhìn thấy một vệt máu trên cổ

tay áo sơ mi của mình. "Cái áo sơ mi này ta phải mua mất mười đô
đấy." Lão nhìn Rosario như thể lão nổi giận vì ông đã vấy máu mình
lên cái áo đắt giá của lão ta. "Ta chưa bao giờ thích mi, Rosario à," lão
nói. "Trước kia mi luôn tự cao và đầy uy quyền, trong những bộ quần
áo đắt tiền, sang trọng. Lúc nào mi cũng nhìn ta bằng thái độ ngạo
mạn đáng ghét."

LaConti nhún vai và rồi nhăn mặt vì cảm giác đau nơi vai mình.

"Cho nên giờ đây mi hạ nhục ta cho vừa tầm với mi chứ gì," ông nói.
"Ta chẳng muốn tranh cãi với mi đâu, Joe à. Mi đang làm điều mi phải
làm. Đây là bản chất công chuyện làm ăn của chúng ta. Ta cũng từng
làm những chuyện như thế này quá nhiều lần đến không nhớ hết nỗi -
nhưng ta không bao giờ gửi ai về bên kia thế giới trong tình trang trần
truồng cả, vì Chúa!" Ông nhìn chung quanh mình, nhìn anh em
Barzinis và Tommy Cinquemani, như thể yêu cầu họ biểu lộ sự tán
đồng với điều mình nói. "Hãy tỏ ra có chút sự thể, Joe à," ông nói.
"Ngoài ra làm như thế này chẳng hay ho gì cho chuyện làm ăn. Mi
khiên mọi người nhìn tất cả chúng ta như một bầy thú."

Giuseppe yên lặng như thể lão đang cân nhắc những luận chứng

của Rosario. Lão hỏi ý kiến Cinquemani, "Chú mày nghĩ sao,
Tommy?"

Carmine Rosato lên tiếng, "Nghe này, ông chủ"

"Ta không hỏi mi, nhóc tì à!" Giuseppe sủa, và lão lại nhìn

Cinquemani.

Tommy để một tay lên phía sau chiếc ghế của Rosario, và với tay

kia hắn thận trọng chạm vào chỗ da còn phồng lên dưới mắt ông. "Tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.