BƯỚC ĐƯỜNG TRỞ THÀNH BỐ GIÀ CORLEONE - Trang 275

đấy, Vito à, chúng ta có điều này chung, đó là đều không ưa Mariposa.
Thực tế là tôi ghét tên ngu si mà phách lối đó."

Đến lượt Vito yên lặng và nhìn Luca. Brasi không bao giờ có ý định

giao nộp những tên trộm cướp và Vito cũng không thể làm gì nhưng
tôn trọng chuyện đó. "Luca," ông hỏi, "ông không e ngại gì sao? Ông
không sợ Giuseppe Mariposa tí nào? Ông có biết hiện nay lão ta mạnh
như thế nào không? Đặc biệt là bây giờ đây khi LaConti đã tiêu đời?
Với tất cả thuộc hạ đông đảo của lão? Với tất cả những tên cớm và
những quan tòa mà lão đã bỏ túi?"

"Chuyện ấy chẳng là cái nghĩa địa gì sất với tôi," Luca nói tỉnh bơ

và lấy làm đắc chí về cái tôi ngang tàng khí cốt của mình. "Chuyện vô
nghĩa. Ta sẽ giết bất kỳ kẻ nào mà ta ngứa mắt. Ta sẽ giết cái con lợn ỉ
xứ Napoly kia đang chạy đua vào chức thị trưởng, vì hắn vẫn đang làm
phiền ta. Ông nghĩ rằng bọn chúng sẽ bảo vệ được LaGuardia khỏi
bàn tay ta?"

"Không đâu," Vito nói. "Tôi biết là chúng không thể." Chiếc mũ

còn nằm trên đầu gối ông và ông nắn lại viền mũ. "Vậy là ông không
thể giúp tôi," ông nói, và cầm mũ lên.

Luca nói, "Đáng tiếc, Vito à," và xòe cả hai bàn tay ra, ý là mình

không thể làm được bất kỳ chuyện gì để thay đổi tình hình. "Nhưng
nghe này," hắn nói thêm. "Chúng ta còn có vấn đề khác mà ông chưa
biết đâu."

"Là chuyện gì thế?" Vito hỏi.

Luca đẩy ghế ngồi của hắn lùi ra sau và nghiêng người trên bàn.

"Cái thằng nhãi nhép Đức-Ái trong gia đình ông đó, Tom Hagen. Tôi e
rằng tôi sẽ phải giết nó. Đây là vấn đề thể diện và danh dự."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.