BƯỚC ĐƯỜNG TRỞ THÀNH BỐ GIÀ CORLEONE - Trang 349

"Đó là một câu lạc bộ," Johnny nói, trông có vẻ thực sự phiền lòng.

"Đừng nghe một lời nào của tên này nói."

Dưới bàn, Sandra bóp tay Sonny. "Chúng em thực sự phải đi,"

nàng nói. "Em không muốn làm cho bà ngoại sốt ruột."

"Được rồi, em khó quá..." Sonny bước ra ngoài quầy. Một khi đứng

vững chân chàng quàng vai bá cổ Johnny và hỏi, "Này, nếu bố mình là
cha đỡ đầu của bạn, thì mình là gì của bạn? Anh/ em đỡ đầu?"

"Điều đó làm bạn trở thành một tên khùng," Johnny nói, gỡ mình

ra khỏi Sonny.

Nino nãy giờ lang thang đến chỗ vòi nước ngọt, lên tiếng gọi

Sonny, "Có thể bố bạn muốn gặp bọn mình ở Breslin đấy. Món pasta
primavera ở đấy khá ngon."

"Bố mình chỉ đi đến nhà hàng khi cần bàn công việc làm ăn,"

Sonny nói. "Ngoài ra," chàng thêm, vừa nhìn vào Sandra, "ông thích
dùng bữa ở nhà hơn."

Cork di chuyển đến cửa chính và đặt tay lên nắm cửa. "Này,

Sonny," chàng ta nói, "Mình cũng phải đi đây."

Trên đường phố với các em gái, chàng Cork hót líu lo với Lucille

khiến cô bé khoái chí cứ cười tít mắt, khen anh Cork nói chuyện sao
mà có duyên tệ! trong khi Sonny và Sandra

từng bước chân âm thầm

song hành bên nhau. Chung quanh chúng, người ta vội vã băng qua
đường, hoặc chạy hối hả qua chúng trên lề đường, di chuyển nhanh để
ra khỏi cái lạnh cóng ngoài đường. Những cột băng nhọn đầu có thể
gây chết người treo từ các mái nhà và các lối thoát hỏa hoạn của nhiều
cao ốc chung cư, và các vỉa hè, đây đó, được trang điểm bằng những
mảnh vỡ ra lấp lánh từ những cột băng nhọn đầu. Đôi bàn tay trần
của Sonny được thọc sâu vào các túi áo khoác. Trong khi tản bộ chàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.