BƯỚC ĐƯỜNG TRỞ THÀNH BỐ GIÀ CORLEONE - Trang 357

chừng bất cứ kẻ nào làm cho ta nhức đầu, hoặc là ta bắt chính hắn
phải chịu trách nhiệm. Hiểu chứ? Ta đã chán cái thằng chó đẻ đó dám
phạm thượng với ta theo cái kiểu

hạ cố ban cho ta một cái nhìn. "

Giuseppe khom người xuống để lấy lên một miểng kính. Lão cầm
miểng kính lên và nhìn vào hình ảnh của mình trong đó, nhìn mái tóc
bạc trắng và những vết chân chim quanh đôi mắt mình. "Chú mày bảo
với Vito Corleone," lão nói, "kể từ ngày hôm nay, kể từ ngay giây phút
này, cứ mỗi xu mà ta mất đi vì những thằng con hoang kia, thì chính
hắn phải mang nợ ta. Hắn phải xuất tiền túi ra để bù vào. Chú mày
phải nói thật rõ điều đó cho hắn thủng tai. Chú mày nghe ra rồi chứ,
Emilio. Hoặc là hắn phải chấm dứt chuyện đó hoặc là hắn phải bù lỗ
cho ta phần đó. Điều kiện ta đưa ra là thế, và hắn phải chấp hành,
không được thắc mắc khiếu nại gì cả. Ta đã nói một cách tử tế với hắn
chuyện này rồi và hắn dám

quăng cho ta cục lơ xanh lè. Bây giờ,

không nhiều lời nữa. Đây là lệnh.

Quân lệnh như sơn . Đứa nào dám

cà rỡn, ta cho tởn tới già! Chú mày hiểu rõ điều ta nói chứ, Emilio?"

Emilio lấy lại chiếc mũ từ trên tủ gương. "Ông là chủ, Giuseppe à,"

chàng ta nói xuôi xị. "Đó là điều ông muốn tôi làm, tôi xin lên đường
thi hành nhiệm vụ đây."

"Tốt lắm," Giuseppe nói. "Ta là ông chủ. Chú mày hãy truyền

thông điệp của ta."

Emilio đội mũ lên và bắt đầu đi ra cửa.

"Này," Giuseppe nói - giờ đây lão có vẻ thư giãn một chút- như thể

sau khi ban bố sắc lệnh lão cảm thấy nhẹ người hơn, thơ thới hơn
"Chú mày không cần phải ba chân bốn cẳng ù té chạy đi làm gì.
Không cần phải vội đến thế," lão nói. "Chú em có khoái tòm tem con
chim yến ở đàng kia không? Ta đã chán chê em ấy rồi. Cho chú em xài
đấy!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.