BƯỚC ĐƯỜNG TRỞ THÀNH BỐ GIÀ CORLEONE - Trang 363

Vito lưu ý sự trễ hạn chốc lác giữa việc nêu câu hỏi và câu trả lời,

vì vậy ông nói chậm rãi để cho Luca đủ thời gian "gia công" điều hắn
muốn diễn tả và đưa ra câu trả lời theo đúng ý hắn. "Trông bạn không
ổn lắm," Vito nói.

Luca trườn người ra khỏi cái cáng và đi qua căn phòng để kiếm

một chiếc ghế. Hắn trần truồng bên dưới chiếc áo dài của bệnh viện,
vốn quá nhỏ để đủ che cái thân hình khỉ đột KingKong của hắn và vì
vậy để hở hầu như hai phần ba tấm lưng rộng như thớt phản của hắn.
Hắn tìm được cái ghế và kéo nó qua mặt Vito để hai người ngồi đối
diện nhau. "Anh biết tôi vẫn đang nghĩ về chuyện gì không?" Hắn hỏi
trong lúc ngồi xuống ghế. Những lời của hắn lại thoát ra bị ngắt quãng
bởi khoảng lặng trong đó hắn dường như phải nhớ lại loạt từ kế tiếp
trong khi hắn cố định điều gì đó trong miệng hoặc trong cổ họng,
nhưng ý hắn muốn bộc lộ thì rõ ràng, như chính những từ hắn dùng.
Khi Vito lắc đầu, Luca nói, "Will O’Rourke."

"Vì sao thế?"

"Tôi thù ghét hắn," Luca nói. Và thêm, "Tôi muốn hắn chết." Một

vài giây trôi qua và Luca để thoát ra một âm thanh mà Vito diễn giải
như là một tiếng cười.

"Luca," Vito nói. "Tôi có thể giúp anh. Tôi có thể đưa anh ra khỏi

chốn lao tù này."

Lần này Luca cười thấy rõ. "Bộ anh là... Thượng đế?"

"Không phải đâu. Đừng nói thế làm tôi... giảm thọ," Vito nói. Ông

cầm chiếc mũ lên, nhìn vào nó và rồi lại đặt nó xuống trong lòng
mình, bên trên chiếc áo khoác. "Nghe tôi đây, Luca," ông nói. "Tôi rất
mong là bạn tin tôi. Tôi biết mọi chuyện. Tôi biết mọi thảm kịch bạn
từng trải qua. Tôi biết"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.