BƯỚC ĐƯỜNG TRỞ THÀNH BỐ GIÀ CORLEONE - Trang 385

Vito- nhưng quá ngông nghênh nông nổi để hiểu được chọn lựa mà
chàng ta đang làm, còn quá trẻ và chưa đủ trí tuệ để ứng phó với bao
nhiêu chuyện nhiêu khê rắc rối của cuộc đời. Nhưng

sự thể đã đến

nước như thế , cuối cùng Vito nói với chính mình, con người ta đều có
số mệnh của riêng mình cả (every man has his own destiny), mỗi một
lời được nói lớn ra, đều pha một chút hỗn hợp giữa giận dữ và chấp
nhận, và ông nổ máy xe và lái trở về Phố Hester.

Trên đường đến sở làm, bên trong nhà kho, ông gọi lớn Clemenza

và cái tên đó nẩy lên trên trần nhà cao trong khi Vito đóng cánh cửa
văn phòng lại đằng sau mình và ngồi vào bàn làm việc. Từ một trong
những hộc bàn ông lôi ra một chai Strega và một cốc vại và ông tự rót
một ly để nhâm nhi tí tỉnh. Chỗ làm việc của ông quả là sơ sài: những
bức tường gỗ mỏng được sơn màu xanh sậm, một bàn làm việc với
một mớ giấy tờ và mốt lố viết chì rải rác trên mặt bàn bằng một lớp gỗ
bọc trang trí, mấy cái ghế sắp hàng tựa vào tường, một cây cao bằng
kim loại phía sau bàn giấy, một dãy kệ đựng hồ sơ kế bên cây cao kia.
Vito làm mọi việc chủ yếu ở nhà, nơi thư phòng của ông và dành rất ít
thời gian tại sở làm. Ông liếc nhìn khắp lượt vào nơi chốn làm việc của
mình và thấy sao quá ư đạm bạc và không có gì hấp dẫn! Khi
Clemenza đi qua cánh cửa chính, Vito hỏi, trước khi Clemenza kịp có
cơ hội ngồi xuống, "Đứa nào tè ướt quần?"

"Này," Clemenza nói, và kéo một chiếc ghế đến sát bên bàn giấy.

"Đừng có ngồi," Vito nói.

Clemenza đẩy cái ghế qua bên. "Không đứa nào vãi đái ra quần cả,

Vito à," ông nói. "Chúng đều là những đứa cứng cựa đấy."

"Thế thì tốt," Vito nói, "ít ra cũng phải thế chứ." Ông nâng ly

Strega lên môi và cầm giữ ở đấy một lát, như thể ông đã quên mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.