BƯỚC ĐƯỜNG TRỞ THÀNH BỐ GIÀ CORLEONE - Trang 411

chở dụng cụ mài dao kéo. Lúc đó còn giữa buổi sáng, và ngày ngập
trong ánh nắng xuân tươi. Xuyên khắp thành phố người ta đang lấy ra
những chiếc áo jacket nhẹ khỏi các tủ quần áo và đem quần áo đông
cất vào kho. Cork bước ra khỏi xe và gọi Pete trong lúc rảo bước đến
góc phố.

Pete chào Cork bằng một nụ cười. "Rất vui vì bạn đã quyết định

đến cùng chúng tôi," lão nói và vòng một cánh tay lực lưỡng quanh vai
Cork.

"Hẳn rồi," Cork nói. "Khi Pete Murray mời tôi một chầu bia bọt,

anh biết là tôi không hề suy nghĩ đến hai lần."

"Hảo nam tử! Eileen và bé gái thế nào?"

"Họ vẫn khỏe," Cork nói. "Tiệm bánh buôn bán phát đạt lắm."

"Người ta luôn luôn vẫn kiếm được mấy xu để mua bánh ngọt mà,"

Pete nói, "ngay cả trong thời buổi suy thoái." Ông ta quay sang Cork
với một biểu lộ đầy cảm tình. "Thật đáng xấu hổ về chuyện Jimmy.
Cậu ta là một chàng trai tốt và cũng lanh lợi nữa." Như thể không
muốn nấn ná trên chuyện buồn đó, ông thêm, "Nhưng cả gia đình bạn
đều giống thế, phải không?" Ông ta lắc vai Cork một cách thân mật.
"Các bạn quan tâm đến hàng xóm láng giềng."

"Tôi không biết về chuyện đó." Họ ở cách đó mấy căn kể từ

Paddy’s, và Cork chạm vào cánh tay Pete để ngăn ông ta lại. Trên
đường phố một xe cảnh sát sơn xanh trắng chạy chậm lại và một tay
cớm nhìn trừng trừng qua cửa sổ đến Cork, như thể muốn tạo một ghi
nhận trong đầu về khuôn mặt chàng ta. Pete giơ mũ lên, tay cớm gật
đầu, và chiếc xe chạy xuống dãy nhà. "Này, Pete," Cork hỏi, một khi
chiếc xe cảnh sát chạy qua, "anh làm ơn cho tôi biết chuyện này là thế
nào. Đâu phải ngày nào tôi cũng được kêu đi uống bia với Pete

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.