BƯỚC ĐƯỜNG TRỞ THÀNH BỐ GIÀ CORLEONE - Trang 439

giúp việc trong tiệm bánh của Bà McConaughey để nuôi chàng ăn học.
Bà đã rộng lượng cho hai chị em được ở cùng bà. Chàng đã lớn lên nơi
căn hộ này và chỉ dọn ra riêng khi tốt nghiệp trung học và bắt đầu
"tập sự" với Sonny. Giờ đây khi chuyện đó đã qua đi, còn Pete Murray
thì bảo chàng tránh xa đám Ái Nhĩ Lan. Cork nhìn một vòng căn
phòng ngủ trước đây của mình và thấy cảm nhận về nơi chốn này đem
lại thoải mái cho chàng – những âm thanh đường phố quen thuộc bên
kia cửa sổ, giọng nói triều mến của chị Eileen vọng qua các phòng. Từ
chỗ nền nhà bên cạnh giường Caitlin chàng nhặt lên con hươu cao cổ
nhồi bông, Boo, và đặt nó vào trong hai tay con bé.

Chàng gặp chị Eileen nơi bồn rửa chén bát. "Em vừa chợt nghĩ đến

Bà McConaughey," chàng nói, và kéo một chiếc ghế nơi bàn ăn ra
ngồi. "Bà ấy còn sống không chị?"

"Bà ấy còn sống không?" Eileen nói, như thể ngạc nhiên với câu

hỏi. Cô xoay quanh, lau hai bàn tay vào một cái khăn màu xanh sáng.
"Dĩ nhiên là còn," cô nói, "bà ấy chẳng vẫn gửi thiệp cho chị mỗi năm
hai lần vào dịp lễ Phục sinh và Giáng sinh đó sao? Đối với chị, bà ấy
là một vị thánh."

"Bà ấy vui tính," Cork nói. "Bà luôn có một câu đố cho em." Chàng

ngừng lời, hồi tưởng về bà cụ, và rồi nói thêm, "Chị có nghĩ là em có
thể dùng một ly cà phê như là sự thưởng công cho dịch vụ giữ trẻ?"

"Được thôi," Eileen nói và đi đun cà phê.

"Em nhớ cuộc liên hoan lớn mà chúng ta tổ chức cho bà ở đây,"

Cork nói, quay về với đề tài Bà McConauhey.

"Sao bỗng dưng cậu lại mang niềm hoài cổ thế nhỉ?" Eileen hỏi,

lưng quay về phía cậu em. "Trước đây chị không hề nhớ có bao giờ em
nhắc đến Bà McConaughey đâu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.