BƯỚC ĐƯỜNG TRỞ THÀNH BỐ GIÀ CORLEONE - Trang 463

"Như vậy tại sao họ lại trở về quê cũ?"

"Em cũng không biết tại sao," Sandra nói. "Sicily đẹp lắm," nàng

thêm,sau khi suy nghĩ về chuyện đó. "Em nhớ các bãi biển, các dãy
núi, các khu rừng, đặc biệt là Lipari nơi chúng em thường đi nghỉ
ngơi."

"Tại sao anh chẳng bao giờ nghe em nói tiếng Ý?" Sonny hỏi.

"Ngay cả với bà ngoại."

"Khi em lớn lên thì mọi người thân chung quanh em đều nói tiếng

Anh. Họ gửi em đến trường để hoàn thiện tiếng Anh... Cho nên em
nói tiếng Anh rành hơn tiếng Ý."

Sony cười khi nghe chuyện đó và một tràng cười dội lại từ phía sau

phòng, từ những bàn vây quanh sân khấu nơi Nino đang làm việc với
Johnny.

"Thức ăn đến... " Sandra thì thầm, như thể để cảnh báo Sonny về

việc người phục vụ đang đến gần. Một anh chàng trung niên cao, đẹp
trai nói tiếng Anh pha giọng Pháp xuất hiện nơi bàn ăn. Anh ta đặt hai
cái đĩa được đậy lại bằng nắp bạc xuống trước mặt họ và thông báo,
với điệu bộ nhuốm chút kịch tính, những món ăn mỗi khi anh ta dỡ
các nắp đậy bằng bạc. "Đây món gà cordon bleu, cho quí cô" anh ta
nói với Sandra. "Và đây món bít-tết porterhouse cho quí ông." Khi
hoàn tất màn diễn ngắn đó anh chàng phục vụ do dự dùng dằng một
tí, như thể để xem quí vị thực khách còn có yêu cầu nào hay không.
Khi không ai nói gì anh ta cúi người nhanh và rời đi.

"Bộ anh ta nghĩ chúng ta quên mình gọi những món gì sao?"

Sonny hỏi, và chàng ta nhại giọng người phục vụ, "

Pewterhose steak!

"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.