BƯỚC ĐƯỜNG TRỞ THÀNH BỐ GIÀ CORLEONE - Trang 60

Anita Columbo nói, " Chúa đã ban phước cho ông được tài lộc dồi

dào. Tuy nhiên chúng tôi sẽ thấy thiếu vắng các bạn." Bà áp hai bàn
tay lên trán, như thể đang cầu nguyện. "Láng giềng sẽ không bao giờ
như cũ khi không có nhà Corleones."

"Chúng tôi sẽ luôn gần gũi bạn bè," Vito nói. "Điều này tôi xin hứa

với tất cả các bạn."

Sonny, tự nãy giờ "yên lặng một cách rất... phi đặc trưng"

(uncharacteristically quiet), nhìn vào Anita, và cười rạng rỡ với bà.
"Đừng lo, thưa bà Columbo," chàng ta nói. "Chắc bà không nghĩ là tôi
lại để cho cô cháu xinh đẹp của bà quá cách xa tôi chứ?"

Sự táo bạo của Sonny làm cho mọi người ở bàn ăn phá ra cười –

ngoại trừ Sandra, bà Columbo và Vito.

Khi tiếng cười lắng xuống, Vito nói với bà Columbo, "Xin bà thứ

lỗi cho thằng con ngỗ ngáo của tôi. Nó được sinh ra với một tấm lòng
tốt nhưng với một cái miệng ưa nói chuyện bá láp." Ông đánh dấu
nhận xét của mình bằng cách vỗ nhẹ lên phía sau đầu của Sonny.

Những lời của Vito và cú vỗ đầu cậu con ông càng mang lại nhiều

tiếng cười hơn cho bàn ăn và một nụ cười thoáng qua trên đôi môi
nàng Sandra - nhưng không có tác dụng nào để làm sáng lên vẻ lạnh
lùng trong nét biểu cảm của bà Columbo.

Jimmy Mancini, một anh chàng vai u thịt bắp trong độ tuổi đầu ba

mươi, đứng lên và nâng ly rượu. "Chúc mừng nhà Corleones," chàng
ta nói. "Mong Chúa ban phước lành và bình an cho họ. Chúc gia đình
họ an khang thịnh vượng." Anh ta nâng ly cao hơn và nói, "

Salute! "

(Chúc sức khỏe!) và uống một cách hào sảng thật lòng, trong lúc mọi
người nơi bàn ăn cùng làm theo, hô vang "

Salute! " và cùng cạn ly.

...........................&............................

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.