BƯỚC GIANG HỒ CỦA THUYỀN TRƯỞNG BLOOD - Trang 167

- Tôi rất nóng lòng có dịp được tiếp tục cuộc tranh luận đáng nhớ với ông
đấy, thưa ông.
Lát sau Jeremy cũng muốn cáo từ nhưng d Ogeron đã giữ lại:
- Xin anh đợi cho một lúc, Monsieur Pitt.
Thân mật nắm tay chàng trai, ngài kéo anh ta đi xa De Mercceur và
Lucienne. Hai người đi đến cuối đường cây và chui vào lùm cam đưa từ
châu Âu sang. Ở đây vừa râm vừa mát, trái chín lúc lỉu như những chiếc
đèn lồng giữa đám lá xanh sẫm.
- Tôi thấy không thích câu chuyện thuyền trưởng Tondeur nói với anh lúc
chia tay, anh Pitt ạ, cả kiểu cười của ông ta nữa. Đó là một con người rất
nguy hiểm. Anh phải rất cẩn thận, hãy coi chừng anh ta.
Jeremy đỏ bừng mặt.
- Có phải ngài nghĩ là tôi sợ hắn.
- Tôi nghĩ rằng cố tránh hắn đi thì khôn ngoan hơn. Xin nhắc lại hắn là
người rất nguy hiểm. Đó là một tên vô lại! Hơn nữa hắn đến thăm chúng tôi
quá nhiều.
- Thấy hắn như thế tại sao ngài vẫn cứ cho phép hắn đến?
D Ogeron nhăn mặt.
- Hắn như thế, tôi biết làm sao ngăn hắn được?
- Ngài sợ hắn à?
- Thú thực là có. Nhưng không phải sợ cho tôi, anh Pitt ạ. Tôi sợ cho
Lucienne. Hắn đang tìm cách tán tỉnh con bé.
Giọng Jeremy run lên giận dữ.
- Vậy mà ngài cũng không thể cấm cửa hắn ư?
- Cấm cũng được thôi, - d Ogeron cười nhăn nhó. - Một lần tôi đã làm như
vậy với Levasseur rồi. Anh biết chuyện đó chứ?
- Vâng... nhưng... nhưng... - Jeremy lúng túng ngập ngừng một lúc nhưng
rồi cũng nói tiếp. - Tiểu thư Madeleine bị lừa dối, cô ấy đã để Levasseur
quyến rũ mình... Chắc ngài không nghĩ rằng tiểu thư Lucienne...
- Tại sao tôi lại không nghĩ thế chứ? Thằng mất dạy Tondeur kia không
phải là không ít nhiều khả ái, hắn lại có một vài ưu thế hơn Levasseur nữa.
Hắn đã từng giao thiệp với một vài người thượng lưu và lúc cần cũng biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.