BƯỚC KHẼ TỚI NGƯỜI THƯƠNG - Trang 36

mới ngã bịnh. Chỉ cần nắng nhớ mưa thương một hai hôm, là Hiền cũng hết
gượng nổi. Tội nghiệp Huyên, thấy Hiền nhắm mắt, nó tưởng Hiền giận,
năn nỉ:

- Tui giỡn chơi, bồ giận à?
- Nham nhở.
Huyên tự vả vào miệng nó một cái:
- Nham nhở. Lần sau chừa đi nghe chưa. Có biết cũng đừng có nói ra.

Ở đời, người ta chỉ khổ vì những cái miệng biết nói lời ngay thật.

Ðố ai giận được Huyên lâu. Hiền đang đau, đang sốt nghe nó nói,

buồn cười quá cũng hạ bớt cơn sốt. Hiền đành lắc đầu cười:

- Bồ làm tui hết bịnh luôn.
- Ý. Tui sức mấy.Ai chớ tui thì thần thánh gì.
Huyên luôn luôn đoán đúng tim đen của Hiền.Sở dĩ hôm nay, Hiền

khá hơn, ăn được tới hết chén cháo thịt là vì gió vườn nhà ai vừa nhắn nhủ
một tin vui.Từ trưa hôm qua, thằng Bi đã chạy lên báo tin:

- Chị Hiền cho hoa ngọc lan hông?
- Cho ai?
Lời nói tự nhiên tự buột ra đấy thôi. Chớ Hiền đã hiểu.Ngay trước đó,

ở cửa sổ, như có một vài tia nắng ánh lên, như báo tin vui và Hiền đã hồi
hộp. Bây giờ không nói hồi hộp nữa rồi, mà trái tim đang nhảy loạn cả lên.

- Cho anh An.Anh An bảo em hỏi chị có cho anh hoa nữa không?
- Rồi Bi nói sao?
- Bi nói để Bi hỏi chị, rồi Bi trả lời.
- Bi không nói chị ốm?
- Anh đâu có hỏi chị ốm mà Bi nói.
Có một chút giận hờn. Nhưng vô lý lại giận hờn thằng Bi. Hiền nói:
- Chị không biết.
- Em xuống trả lời chị không biết nhé.
Hiền muốn kêu lại nhưng đâu có kịp. Chưa nói xong câu, nó đã vụt

chạy đi. Và từ hôm qua tới giờ, cũng đang buổi trưa, Hiền không thấy
thằng nhỏ lên phòng nữa. Hiền chỉ bị cãm sốt mà cả nhà làm như Hiền bị
bịnh gì truyền nhiễm ghê lắm, bắt hết tụi nhỏ xuống dưới nhà. Nằm một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.