BƯỚC KHẼ TỚI NGƯỜI THƯƠNG - Trang 81

12

H

iền lại phạm thêm một lỗi lầm nữa, và ăn năn. Ai mượn Hiền leo

lên chiếc xe xích lô đạpđã chớ. Khi vội, sao không gọi chiếc tắc xi. Nhưng
Hiền tự chống chế: Mưa mù mịt thấy gì đâu.Xe cộ nào chạy đâu? Có chiếc
xích lô, thà leo lên đại. Hiền muốn giục ông xích lô đạp nhanh chút nữa.
Nhưng ngồi kín bít bung như thế này, có hét, ông cũng chẳng nghe ra đâu.
Người ta đôi khi chậm một chút mà hỏng cả một đời đấy chứ. Ví dụ như
Hiền tới không kịp. An chết trước vài phút, thì sẽ ra sao nhỉ? Hiền sẽ sốnh
với ám ảnh ghê gớm lắm. Mưa gió thế này. An lại yếu như ngọn đèn sắp
tắt. Thê thảm quá. Nghĩ tới An, nằm thoi thóp trong bệnh viện, phấn đấu
với thần chết từng giây phút để chờ Hiền. Hiền muốn ứa nước mắt. Anh An
Hiền đã đến với anh đây, đến để gật đầu cho anh thấy. Không phải vì nhân
đạo, vì lương tâm hay cứu người gì hết, mà vì Hiền yêu An. Yêu thật. Yêu
nặng. Ví dụ, lúc Hiền tới, cả nhà đang đông đủ ngồi bên An. Hiền cũng vào
như thường. Tưởng tượng An nằm trên giường mặt trắng như sáp, và hơi
thở mong manh. An chờ đợi ,An nuối Hiền. Và cả nhà khóc ơi là khóc.
Hiền đẩy cửa đi vào. Hiền đẩy cửa thật nhẹ, và bước thật khẽ. Rồi Hiền tới
bên giường An. Cả nhà thấy Hiền lại òa lên khóc. Họ phải biết An chờ
Hiền chứ. Ðến phút này thì còn đấu diếm gì ai nữa. Hiền còn cần thẹng
thùng xấu hổ gì nữa. Hiền dám công khai. Hiền cúi xuống gọi chớ sợgì:-
Anh An ,An còn nghe được không? Chắc còn thở thì còn nghe được. Và
An nhướng mắt lên. An trông thây Hiền rồi. Trong đôi mắt đang dại dần ,
ánh lên những tia sáng mừng vui. Miệng An mấp máy. Phải mấp máy chứ,
vì An còn ngậm mãi câu hỏi trong miệng:- Hiền yêu An không? Hiền sẽ
cầm tay An, và Hiền khóc. Hiền gật đầu, trả lời câu hỏi của An chỉ có Hiền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.