1. Trả lại ba tỉnh miền Tây cho họ, họ sẽ bồi thường lại
cho ta những chi phí xây dựng.
2. Giữ nguyên tình hình buôn bán như cũ.
3. Pháp cam kết giúp đỡ vua Tự Đức.
4. Trả lại việc học chánh cho các quan chức Việt Nam.
Từ cuộc thảo luận về vấn đề này, ông Philastre đã biết
chắc là hai điều khoản 1 và 2 chỉ lặp lại một cách hình thức và
những kẻ đối thoại với ông ta không có ảo tưởng gì về chuyện
trả lại không bao giờ có thể có ấy.”
Những điều kiện hai bên đưa ra hoàn toàn trái ngược nhau; bên
nào cũng cố giữ quan điểm của mình ít ra là trong lúc này, không thể
nào có sự thỏa thuận được. Vậy là các cuộc hội đàm đều bị ngưng lại
giữa chừng, trong thời gian các cuộc hội kiến tay đôi đó, các phái
viên Việt Nam có trao cho đại diện toàn quyền Pháp một bản giác
thư:
“Điểm 1: Nếu ông thống đốc để cho chuộc lại ba tỉnh Biên
Hòa, Gia Định và Định Tường thì việc trả không lại ba tỉnh Vĩnh
Long, An Giang và Hà Tiên cho chúng tôi là điều hợp lý.
Nhưng nếu ông thống đốc đòi hỏi chúng tôi phải bồi hoàn
lại những chi phí đã dùng cho các việc xây dựng tại ba tỉnh này
thì chúng tôi xin bồi hoàn theo từng hạn định hằng năm là
bao nhiêu. Nước Đại Nam xin chấp nhận điều kiện đó.
Điểm 2: Nước Đại Nam còn nợ chiến phí hai triệu đồng, theo
điều kiện của hiệp ước đã ký kết giữa ba nước. Nhưng nếu
như Đô đốc La Grandière làm trái hiệp ước, đem quân đến
chiếm luôn ba tỉnh Vĩnh Long, An Giang, Hà Tiên, ông Đô