Họ cũng có thể thông thương buôn bán giữa cửa biển và tỉnh Vân
Nam qua con sông Nhị Hà với điều kiện phải trả đầy đủ những
thuế và lệ phí quy định và không được làm những chuyện buôn bán
bất chính ở hai bên bờ sông, giữa cửa biển và Hà Nội và biên giới
Trung Quốc.
Họ có thể tự do chọn và tuyển vào làm việc cho họ những nhân
viên mại bản, thông dịch, công nhân, người chèo thuyền và người
phục dịch.
Điều 13: Nước Pháp sẽ cử đến tại mỗi cảng mở cửa cho thương
mại một viên lãnh sự hoặc nhân viên với một lực lượng vũ trang
không quá một trăm người để đảm bảo an ninh cho viên lãnh sự của y
được tôn trọng và để làm công tác cảnh sát đối với những người nước
ngoài cho đến một lúc nào đó mà, nhờ củng cố được những mối
quan hệ tốt đẹp cho việc thi hành trung thực hiệp ước làm nảy sinh,
người ta không còn phải lo ngại gì về vấn đề ấy nữa.
Điều 14: Về phía họ, những người dân của Đức vua có thể tự do
đi lại cư trú, sở hữu và buôn bán trên đất Pháp và trên các thuộc địa
của Pháp, miễn là tuân theo pháp luật hiện hành. Để cho việc bảo vệ
họ có hiệu lực thực tế, Đức vua có thể cử nhân viên của mình sang cư
trú tại những cảng hoặc thành phố nào tùy ý Đức vua lựa chọn.
Điều 15: Khi có những người Pháp, những người châu Âu hoặc
người Nam kỳ hoặc những người nước ngoài khác muốn cư trú tại
những nơi nói rõ trên đây, thì phải đăng ký với sứ quán Pháp, sứ
quánPháp sẽ báo với nhà chức trách địa phương.
Những người dân An Nam muốn cư trú trên lãnh thổ Pháp cũng
phải tuân theo những quy định này.
Người Pháp hoặc người nước ngoài muốn đi lại trong nội địa đất
nước chỉ có thể đi lại được nếu có giấy thông hành do một lãnh sự