BƯỚC NGOẶT TRONG CÂU CHUYỆN - Trang 175

Vợ chồng Roberts cũng chẳng hỏi thêm điều gì. Vào cuối

ngày, cả hai người đều đang phải chịu đựng một cơn say nắng
và cũng cảm thấy đôi chút say sóng. Cho dù đã được bà Melody
cung cấp thoải mái các viên thuốc trắng, thuốc đỏ và thuốc
vàng, cuối cùng, khi đã về lại được phòng mình đêm hôm đó, họ
không tài nào ngủ được.

***

Tránh mặt vợ chồng Kendal Hume trong suốt hai mươi ngày

sau không phải dễ. Beyazik xưởng gara nơi họ thuê chiếc xe hơi
nhỏ đợi họ vào buổi sáng và được đem trả lại vào mỗi tối, chỉ có
thể đến được đó khi băng qua mảnh đất bên rìa cầu cảng, nơi
chiếc du thuyền gắn mô-tơ của vợ chồng Kendall Hume thả neo,
giống như một thanh barie không thể nào vượt qua tại một
cuộc thi thể thao. Hầu như không có ngày nào là vợ chồng
Robers không phải dành một phần thời gian quý báu của họ bập
bềnh trên những con sóng lớn của bờ biển Thổ Nhĩ Kỳ, ăn
những đồ ăn nhiều dầu và bàn bạc chuyện một tấm thảm phải
to cỡ nào mới lấp đủ gian phòng tiền sảnh của gia đình Kendall
Hume.

Mặc dù vậy, họ vẫn cố hoàn thành được phần lớn chương

trình thăm quan cuarminhf và quyết tâm dành ra cả ngày cuối
cùng của kỳ nghỉ để tìm bằng được một tấm thảm. Bởi vì họ
không cần chiếc xe hơi Beyazik để đi vào thành phố, họ cảm
thấy tin tưởng rằng ít nhất trong ngày hôm đó, họ có thể an
toàn tránh được người tra tấn họ.

Vào buổi sáng cuối cùng, họ dậy muộn hơn một chút so với

kế hoạch. Sau khi ăn sáng, họ cùng rảo bước xuống con đường
nhỏ lát đá, ông Christopher cầm cuốn sách tái bản lần thứ mười
bảy “Những tấm thảm – thực tế và tưởng tượng”, bà Margaret
thì cầm một cái thước dây và năm trăm bảng bằng séc du lịch.

Khi ông giáo và bà vợ tới khu chợ, họ bắt đầu xem xét xung

quanh vo số các cửa hiệu nhỏ, băn khoăn không biết nên bắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.