BƯỚC NGOẶT TRONG CÂU CHUYỆN - Trang 181

dành cho những người sành điệu. Có thể quý bà sẽ xem xét tấm
đỏ và lam chứ?”

“Chắc chắn là không,” Kendell Hume nói. “Màu sắc của nó

phai nhạt hết rồi. Anh không thấy sao? Rõ ràng anh đã để nó
trên cửa sổ quá lâu, và mặt trời đã tác động đến nó. Không được,
anh sẽ phải xem xét lại giá cả của anh nếu anh muốn cái tấm da
cam và vàng được kết thúc ở ngôi nhà của một tay sành chơi.”

Người bán hàng thở dài khi các ngón tay ông ta bấm bấm lại

vào chiếc máy tính.

Trong lúc cuộc mua bán vẫn tiếp diễn, bà Melody lơ đãng,

thỉnh thoảng nhìn ra ngoài khung cửa sổ về phía vịnh.

“Tôi không thể bớt một xu dưới hai mươi ba ngàn bảng.”
“Tôi sẽ sẵn lòng tăng lên tới mười tám ngàn,”Kendall Hume

nói, “nhưng không thêm một xu nữa đâu.”

Vợ chồng nhà Roberts dõi theo người bán hàng nhấn số vào

chiếc máy tính.

“Số tiền đó thậm chí chưa đủ cho chi phí mà chính tôi đã phải

trả cho nó,” ông ta nói với vẻ đáng tiếc, nhìn chằm chặp xuống
các con số đang sáng ánh lên.

“Anh đang ép tôi đấy, nhưng đừng có đi quá xa nhé. Mười

chín ngàn,” Kendall Hume bảo. “Đó là con số cuối cùng tôi đưa
ra đó.”

“Hai mươi ngàn bảng là con số thấp nhất mà tôi có thể xem

xét,” người bán hàng trả lời. “Một cái giá cho đi, thề trên mộ mẹ
tôi đó.”

Kendall Hume móc chiếc ví ra và đặt nó lên mặt bàn bên phía

người bán hàng.

“Mười chín ngàn bảng và anh đã giành được cho mình một

vụ làm ăn rồi đó,” ông ta bảo.

“Thế thì làm sao tôi nuôi được các con tôi đây?” người bán

hàng nói, hai cánh tay ông ta giơ lên cao quá đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.