BƯỚC NGOẶT TRONG CÂU CHUYỆN - Trang 188

“Thế này,” viên quan chức cao cấp giải thích, “tấm thảm lớn,

chúng tôi tin chắc là nó đã được dệt với một con quay kéo sợi
thô và chỉ có hai trăm mối, hay nút chỉ, trong một inh sơ vuông.
Nên dù với kích cỡ lớn của nó, chúng tôi chỉ dự đoán giá trị của
nó tầm năm ngàn bảng. Tấm thảm nhỏ, chúng tôi tính nó có
chín trăm nút chỉ trong một inh sơ vuông, và là một ví dụ tinh
xảo của thảm lụa dệt thủ công Hereke giàu truyền thống và
chắc chắn có giá trị năm ngàn bảng. Bởi vì cả hai tấm thảm này
đều từ cùng một cửa hiệu, chúng tôi cho là chắc có một sự
nhầm lẫn nào đó trong việc ghi hóa đơn.”

Vợ chồng nhà Roberts vẫn không thốt lên lời.
“Nó sẽ khôgn tạo ra bất cứ thay đổi nào về số tiền thuế mà

ông bà sẽ phải trả, thế nhưng chúng tôi thấy chắc chắn là ông bà
muốn biết, vì những mục đích bảo hiểm ấy mà.”

Vợ chồng nhà Roberts vẫn không nói gì.
“Bời vì các vị được miễn trừ năm trăm bảng không phải trả

thuế, số tiền thuế nội địa sẽ vẫn là hai ngàn bảng.”

Ông Christopher nhanh chóng đưa ra tập giấy bạc của vợ

chồng nhà Kendall Hume. Viên hải quan cao cấp đếm số giấy
bạc trong khi anh nhân viên dưới quyền của ông ta bọc lại hai
tấm thảm.

“Xin cảm ơn các anh,” ông Christopher nói, khi họ được trao

lại những kiện hàng hóa và hóa đơn biên nhận hai ngàn bảng
vừa rồi.

Vợ chồng nhà Roberts nhanh chóng tống cái kiện hàng lớn

lên chiếc xe đẩy fooif đẩy xe đi qua gian phòng đợi lớn của sân
bay và ra tới vỉa hè bên ngoài, nơi vợ chồng nhà Kendaal Hume
đang sốt ruột chờ đợi họ.

“Các vị ở trong đó thật là lâu,” Kendall Hume nói. “Có vấn đề

gì không?”

“Không, họ chỉ đánh giá giá trị của những tấm thảm thôi.”
“Có chi phí phụ trội nào không?” Kendall Hume hỏi lo lắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.