BƯỚC NGOẶT TRONG CÂU CHUYỆN - Trang 197

Selton Hamilton xông vào phòng như một cơn bão đánh vào

một thị trấn ven biển buồn chán. Ngay tức thì, anh ta đứng
quay lưng lại ngọn lửa, che chắn hết mọi luồng hơi ấm mà
chúng tôi đang thưởng thức.

“Whisky!” – Anh ta gào lên khi Adams một lần nữa xuất hiện

– “Barker?”

“Đừng rót cho tôi,” – Barker nói với nụ cười nhạt.
“Ồ,” – Hamilton nói – “Ông muốn giữ vị giác được nhạy cảm

nhất đó ư?”

Barker không trả lời. Trước khi ăn trưa, chúng tôi được giới

thiệu về khu bất động sản có diện tích hai ngàn tám trăm
hectare và có một số hoạt động săn bắn tuyệt vời nhất ở bên
ngoài Xứ Ê-cốt. Lâu đài có một trăm mười hai phòng, một hai
phòng trong số đó Hamilton chưa hề lui tới kể cả khi anh ta còn
là một cậu bé. Sau cùng anh ta đảm bảo với chúng tôi rằng chỉ
riêng cái mái lâu đài thôi cũng rộng 0,6 hectare, một con số sẽ
đọng lại lâu dài trong trí óc tôi, bởi vì diện tích của nó vừa đúng
bằng khu vườn của nhà tôi.

Chiếc đồng hồ hộp dài trong góc phòng điểm chuông một giờ.

“Đã đến giờ cuộc thi bắt đầu,” – Hamilton tuyên bố và nghễu
nghện đi ra khỏi căn phòng, như một vị tướng cho rằng những
lính tráng của ngài sẽ đi theo sau vô điều kiện.

Chúng tôi đi theo, suốt quãng đường ba mươi mét dọc theo

hành lang dẫn tới phòng ăn. Rồi bốn người chúng tôi ngồi
xuống quanh một chiếc bàn gỗ sồi thế kỷ mười bảy có thể chứa
thoải mái hai mươi người.

Trang trí ở giữa bàn là hai bình đựng rượu pha lê kiểu

Georgian và hai cái chai không có nhãn mác. Chai thứ nhất
chứa đầy một thứ rượu vang trắng, trong vắt, bình đựng rượu
thứ nhất chứa một thứ vang đỏ. Chai thứ hai chứa một thứ rượu
vang trắng đậm hơn, và chiếc bình đựng rượu thứ hai có một
chất rượu đỏ nâu. Phía trước bốn loại rượu vang này là bốn tấm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.