BƯỚC NGOẶT TRONG CÂU CHUYỆN - Trang 62

“Tại sao ông lại có thể chắc chắn như vậy về điều đó, bác sĩ

Mallins?”

“Bởi vì tôi tìm thấy vết của nhóm máu B trên cao bắp đùi của

người chết, trong khi đó cô Moorland thì lại thuộc nhóm máu O.
Và cũng có những dấu vết của tinh dịch trên chiếc áo ngủ mà cô
ấy đã mặc vào lúc cô ấy bị chết.”

“Đó là những nhóm máu phổ biến phải không?” ngài

Humphrey hỏi.

“Nhóm máu O thì phổ biến,” Bác sĩ thừa nhận. “Tuy nhiên,

nhóm máu B thì khá là hiếm.”

“Và ông nói gì về nghuyên nhân cái chết của nạn nhâ?” Ngài

Humphrey hỏi.

“Một cú đập hoặc nhiều cú đập vào đầu, nguyên nhân gây

nên gẫy xương quai hàm, và những vết nứt ở sau xương sọ có
thể là do bị đánh bằng một dụng cụ cùn.”

Tôi muốn đứng bật dậy và nói, “Tôi có thể nói với ngài về cái

đó!” khi ngài Humphrey nói, “Cảm ơn ông, bác sĩ Mallins. Không
có câu hỏi nào thêm nữa. Xin đợi ở đó.”

Ông Scott xử sự với vị bác sĩ tôn trọng hơn nhiều so với viên

thanh tra Simmons, mặc dù Mallins đã trở thành nhân chứng
bảo vệ cho bị cáo.

“Có thể cú đập vào đằng sau cô Moorland là do bị ngã không?”

Ông ta hỏi.

Vị bác sĩ ngần ngừ. “Có thể,” ông ta đồng ý. “Nhưng điều đó

không thể giải thích cho xương quai hàm bị gẫy.”

Ông Scott lờ đi câu nói đó và hỏi dồn dập.
“Có bao nhiêu phần trăm số người tại Anh mang nhóm máu

B?”

“Khoảng năm, sáu phần trăm,” vị bác sĩ trả lời.
“Hai triệu rưỡi người,” Scott nói và đợi cho con số này ngấm

dần trước khi ông ta thay đổi chiến thuật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.