BƯỚC VÀO CÕI TỬ - Trang 178

đang ngồi cạnh một giá vẽ đặt đâu đó trong khu vườn, đối diện với con
sông. Kế bên bà là một người đàn ông lớn tuổi, to khỏe đội nón rơm cũng
đang vẽ cùng một cảnh. “Chẳng phải đó là...”

“Đúng thế, là ngài Winston Churchill, cũng là một vị khách quý của

chúng tôi. Thủ tướng nước Anh trong Đệ nhị thế chiến, đồng thời là một
chính khách vĩ đại. Nhưng cũng đồng thời là - cô có biết không nhỉ - một
họa sĩ. Ông ấy luôn bảo Grace rằng bà cần được ông dạy vẽ cho. Tôi tin
rằng bức ảnh được chụp vào những năm 1950.”

“Cám ơn ông đã cho cháu xem. Cháu tự hỏi không biết ông có nhận

giữ đồ trong két sắt giúp không ạ?” Amy nói, chìa ra chiếc hộp bên trong
có bức tượng Sakhet.

“Tất nhiên rồi,” ông quay đi mở két sắt và đặt bức tượng Sakhet vào

trong. “Và bây giờ, tôi xin cô thứ lỗi cho một chuyện.” Ông lấy ra khỏi két
sắt một thứ gì đó. “Grace đã gọi điện cho chúng tôi cách đây một năm về
trước và yêu cầu tôi tìm một bức tranh mà bà đã vẽ và để lại như một món
quà. Bà ấy muốn mua lại bức tranh đó. Người quản lý trước tôi đã treo nó
trong văn phòng ông nhiều năm trời. Rồi khi có một đợt sửa chữa nâng cấp
khách sạn, nó đã bị thất lạc. Nhưng ngay hôm nay, khi tôi tìm bức ảnh này,
tôi đã tìm thấy nó. Giờ thì tôi xin tặng cho cô như một món quà, với những
lời xin lỗi của khách sạn chúng tôi.” Ông đưa nó một món đồ nhỏ được gói
ghém cẩn thận.

Amy ôm nó ngay vào lòng. “Cảm ơn ông.”

“Em thấy không?” Amy giơ bức tranh cho Dan xem. “Hãy nhớ những

gì Grace đã nhắc trong tấm thiệp. Chớ quên tác phẩm nghệ thuật. Chính là
nó đây!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.