Dan đứng ngay bên ngoài bóng tối. “Các phát minh này thật xuất
chúng. Chúng ta đã thay đổi cả lịch sử!”
“Không phải chúng ta,” Amy thì thầm.
Lại bắt đầu một dải hình ảnh khác.
“Không phải là chúng ta đâu Dan!” thình lình nó hét lên.
Dan bước qua tấm màn bóng tối. “Cái gì đây?” nó hỏi, xem xét bức
phác thảo và rồi liếc nhìn một tấm ảnh đen trắng. Có thêm nhiều tấm ảnh
khác đang lần lượt được chiếu lên. Amy lôi Dan trở lại phòng trưng bày
đang sáng.
“Này!” Dan phản đối. “Chị đang làm gì vậy? Em muốn xem mà!”
“Không được,” Amy cương quyết. “Em không được xem. Em sẽ
không muốn xem chính dòng họ chúng ta đã chế tạo ra hệ thống phun hơi
độc để giết chết hàng triệu người đâu.”
Mặt Dan tái mét.
“Hay cách chính chúng ta đã tách được nguyên tử để chế tạo quả bom
có thể hủy diệt c một thành phố!”
Sức nóng làm mặt Dan chuyển sang sắc đỏ. Ngoại trừ vết sẹo nằm
dưới mắt là vẫn còn trắng. Mỗi khi cảm thấy thật sự buồn Dan lại có vẻ mặt
như vậy. Amy nên ngưng lại. Nhưng con bé không thể. Không thể nào
ngưng được.
“Là chiến tranh hóa học đó, Dan? Có tuyệt không nào?” Amy không
biết tại sao nó lại tức giận với đứa em mình như vậy. “Giết người có tuyệt