BƯỚM TRẮNG - Trang 71

Walter Mosley

BƯỚM TRẮNG

Chương 13

Gregory Jewel sống trong một căn hộ xây dựng theo kiểu kiến trúc
Caligornia. Con phố này nằm trên một khu đất biệt lập, những căn hộ khít
nhau như nhà Bunfalow hai dãy song song. Cuối con hẻm mười sáu căn
nhà, một ngôi biệt lập nhà của Gregory Jewel. Trước cửa gắn tấm bảng
đồng cỡ nhỏ, phía trên nút bấm chuông có dòng chữ “trợ lý giám đốc”.
Một người phụ nữ trẻ bước ra mở cửa. Nàng có nước da nâu nhạt, lấm tấm
tàn nhang hai bên cánh mũi. Môi nàng hở thấy cả hàm răng tưởng như
đang cười, vui buồn gì cũng cười. Đôi mắt nàng ướt át, khuôn mặt nhăn
nheo sau những ngày khóc lóc sầu thảm. Nhìn vẻ mặt cứng đờ, nhăn nheo
có thể đoán ra được lúc trở về già sẽ như thế nào – Gregory có lẽ tốt số nếu
còn chung sống cho tới ngày đó.
“Ông hỏi ai ạ?”, nàng lên tiếng.
“Tôi hỏi thăm Gregory Jewel, tôi nói xẳng, hình như rượu nói chứ không
phải tôi nói.
“Không ông ơi, không có Gregory Jewel nào ở đây.
“Này cưng, nhà anh ta đây mà. Anh ta không đi đâu xa, vì mình mẩy anh
ta mềm như bún sau một trận đòn chí tử. Nhờ em nhắn lại với anh có Easy
Rawlins đang đứng ngoài này nếu không muốn thấy bọn cớm truy nã thì
nhanh chóng gặp anh ngay đi!”.
Nàng lắng nghe từng lời, tôi nói hết câu nàng mới đáp”. Xin lỗi ông, không
có ai là Gergory Jewel ở nhà này cả.
“Ella! Có tiếng gọi trong nhà vọng ra.
“Gì, đấy?”.
“Ai đấy?”.
“Ông này từ đâu tới kiếm Gregory Jewel, tôi nói không có người ở đây?”.
“Thôi vô nhà đi!”, giọng người kia ra lệnh.
Ella đóng sầm cửa vô mặt tôi, chả sao. Tôi vừa nghĩ trong đầu gạt nàng qua
một bên xông vào nhà lên cổ Gregory dù hắn đang trốn ở một xó xỉnh nào,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.