“Nghe này, tôi không đùa đâu. Nếu cậu muốn nhìn thấy bọn cớm tôi sẽ gọi
đến ngay. Tôi muốn biết vì sao cậu gặp chuyện rắc rối thế này. Bọn cớm
cũng muốn hỏi cho ra?”.
Hai vợ chồng nhìn nhau, Gregory chợt hỏi: “Chuyện gì vậy?”.
“Chuyện này không ai hay, Gregory. Gay lắm đấy, cậu không muốn nêu
tên tuổi công khai ra. Cứ nghe tôi, tôi không tiết lộ cho ai biết, cậu nghe lời
tôi. Đây là lần cuối tôi không muốn hỏi cậu. Tôi bỏ đi rồi mọi người sẽ biết
đến tên cậu”.
Gregory gượng cười thành tiếng. “Chả có gì hết, tôi chả biết gì đâu mà nói.
Tôi gặp hắn trong quán bar hắn nói chuyện tôi thấy ghét”.
“Còn chuyện con bé Juliette Le Roi? Có phải vì nó mới có cuộc xô xát?”.
Ella mở cửa bỏ đi ra ngoài.
“Ông cần hỏi gì mấy chuyện đó hả? Làm gì có chuyện đó”, Gregory thét to.
“Chuyện con bé Juliette Le Roi đó”, tôi nhắc lại.
Tôi móc túi lấy tờ hai mươi đô đặt xuống chỗ băng bột. Phải cố dằn lại
Gregory mới không chợp lấy tờ giấy bạc với hai ngón tay chừa ra ngoài chỗ
băng bột.
“Ông muốn biết chuyện gì nào?”.
“Đêm đó có chuyện gì mà cậu bị hành hung nặng nề như vậy”.
Gregory nhìn lên cửa sổ nhỏ sát trên trần nhà. Hình như gã chợt nhớ con
bé như con chim non vừa lìa khỏi tổ.
“Tôi biết mặt con bé. Chỉ vì vậy. Tôi rủ nó vô quán bar Aretha uống vài li
rượu. Lâu lâu tôi ghé vào đây lai rai, chuyện đó ông thừa biết rồi mà”.
Ngập ngừng một lát Gregory kể tiếp:
“Ngay lúc đó, có một gã để bộ râu xồm muốn kéo con bé đi. Tôi đứng
ngay dậy liền bị hắn đánh vào mặt. Tôi né qua một bên. Hắn bỏ đi ra ngoài
tay kéo theo con bé Juliette. Nổi khùng tôi chạy đuổi theo, hắn nắm áo xô
tôi ngã xuống đường hẻm mặt mũi tôi đầm đìa máu. Hắn xô tôi ngã gãy
tay, đạp vô chân, đi đứng không được như trước. Tôi ở lại đây khỏi trả tiền
nhà. Trông nom giùm đồ đạc nếu không khi lành bệnh họ đuổi tôi đi”.
“Thế anh chàng kia với con bé Juliette thì sao?” Thật tình tôi không muốn
nghe mấy chuyện đó, chẳng đi đến đâu.