BUỒN LÀM SAO BUÔNG - Trang 82

Vả lại, đâu chỉ có vấp ngã, mà sau bất cứ chuyện gì xảy ra, khi chúng ta đã
bước qua đều sẽ là một bài học đáng giá. Cứ sau mỗi một nhịp thở, bạn sẽ
thấy mình chín chắn hơn. Sau mỗi lần tổn thương, bạn lại học thêm cách để
yêu thương trọn vẹn.

Hoặc sau một cơn mưa, sau một lời hứa, sau một câu hỏi han vỏn vẹn đôi
ba từ, con người ta tự khắc nhận ra: Sau tất cả những gì đã cùng nhau trải
qua, có thật sự là chân tình? Người bỗng chốc là dưng, bạn bè chuyển thân
sang thù, anh em chuyển thương sang giận, chị em chuyển gần sang xa...

Rồi cũng đến lúc bạn ngồi thất thần sau song cửa chiều mưa, thấy mây gom
nắng chuyển ngày sang đêm và nhận ra sau cơn mưa này, trời chẳng sáng ra
là mấy. Sau một mối quan hệ dù xã giao hời hợt, dù gắn bó thiết tha, cuối
cùng mới nhận ra “Chân ái bất khả cầu”!

Thế đấy, sau cơn mưa và vấp ngã, bạn hiểu được nhiều điều. Nhưng trên cả,
bạn hiểu ra có những người-quen-thành-lạ bước qua đời mình như mưa trôi
tuột kẽ tay, cố hứng giữ lại thì cũng sẽ hong khô và ráo hoảnh theo gió trời.
Bởi có những thứ sinh ra chỉ để bốc hơi và tan mất, sau một lần chạm được
đến nhau!

Hơi ấm còn lại

Không bao giờ là quá muộn màng để lặng lẽ yêu một người
bằng hết sự nhẫn nại và đợi chờ không cần hồi đáp - dẫu anh giờ đi mất từ
lâu.

Em chẳng bao giờ mang găng tay, mặc cho bạn bè cứ ngán ngẩm lắc đầu:
“Dang nắng riết thành đen thì hỏi sao chẳng ma nào thèm!”. Dường như
cảm thấy mình là một đứa con bị thất lạc của Mặt trời, nên bất kể lúc nào
cũng chỉ muốn đón người với sự thân gần và lòng trần gian nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.