BUỒN NHƯ THỂ MUỐN TAN RA - Trang 112

- Em làm ơn đứng yên để anh ôm, chỉ một phút giây này thôi, được

không?

Lời thoại lặp lại. Tôi đã từng nghe ở đâu đó.

Tôi hít một hơi dài. Bóng người xuất hiện bên góc đường tay phải

khiến tôi giật mình. Tôi đẩy Jim ra, vội vã chạy đuổi theo. Người đó
quay bước, cố rảo bước thật nhanh. Mái tóc rối xù quen thuộc.
Chiếc áo khoác xám tro di chuyển trong bóng đối. Đoạn vỉa hè đá
dần thấm nước mưa, ánh lên dưới những ngọn đèn đường. Bóng
người khuỵu xuống, tôi nghe tim mình thót lại. Tôi chạy băng qua
đường, gào lớn tên Jan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.