BUỒN NHƯ THỂ MUỐN TAN RA - Trang 53

thực sự diễn ra và vết nứt đã xuất hiện ở vị trí nào. Minh đã bảo ừ
và kêu tôi sang rồi Minh đón, tôi còn lăn tăn điều chi?

Điện thoại báo tin nhắn. Minh cho biết sẽ chờ đón tôi ở sân bay

lúc mười một giờ, sau đó sẽ đưa tôi về nhà trọ của anh. Tôi sẽ nấu
nướng trong lúc chờ anh ra ngoài giải quyết công việc với một vài
cộng sự khác. Chúng tôi sẽ ngồi métro

(2)

vào trung tâm thành phố

lúc tối muộn để tránh tắc đường.

Tôi mở mạng, dự báo thời tiết cho biết những ngày sắp tới

Paris sẽ mưa suốt và nhiệt độ không thể vượt quá con số chín.
Không lạnh như ở Cork, nhưng ít nhất, chúng tôi có thể ngồi trong
nhà, ăn uống và xem phim cùng nhau. Nhiều người muốn tới
thăm Paris mùa Giáng sinh bởi vẻ đẹp hào nhoáng và lộng lẫy của
thành phố. Tôi tới Paris, chỉ bởi nơi ấy có Minh.

***

Tôi không thích những thành phố lớn. Paris là một ví dụ điển

hình. Sân bay Charles de Gaulle giống như một thị trấn mỏi chân đi
cũng chưa chắc tìm thấy đường ra. Ireland không thuộc khối visa
Schengen của châu Âu nên để bay từ Cork sang Paris, tôi cần xin
một visa khác ở Đại sứ quán Pháp. Chưa hết, ở khoang làm thủ tục
xuất nhập cảnh, một nhân viên hải quan đứng ra chia hành khách
thành hai hàng người nối đuôi nhau. Hàng đầu tiên dành cho
những công dân của những quốc gia phát triển như châu Âu, Mỹ,
Nhật Bản, Úc... Những người thuộc hàng này chỉ cần xuất trình hộ
chiếu, nhìn thấy con dấu visa là có thể đi qua dễ dàng. Hàng còn
lại dĩ nhiên thuộc về những quốc gia đang phát triển như Việt Nam.
Dù có giấy tờ đầy đủ, chúng tôi vẫn phải trả lời một đống câu hỏi
hầm bà lằng: Mày đến đây làm gì, mày định ở đâu, mày định ở
bao lâu... Nếu không nghĩ đến Minh, tôi đã thẳng toẹt mà nói vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.