BUỒN ƠI CHÀO MI - Trang 113


Tôi xúc động. Như vậy, đó là số phận của cha tôi trong tương lai? Hay ít ra,
cũng là số phận mà Anne mong cứu vãn.


"Cháu không bao giờ nghĩ đến chuyện ấy, phải không?" Anne nói, với một
nụ cười thương xót. "Cháu không nghĩ ngợi mấy tới tương lai, phải không?
Nhưng mà thôi, đó là đặc quyền của tuổi trẻ."


"Xin đừng ném tuổi trẻ của cháu vào mặt cháu như thế! Cháu chưa bao giờ
dùng nó làm cớ để bào chữa hay lấy ưu thế. Cháu chưa hề gán ghép tính
cách quan trọng cho nó."


"Thế cháu nghĩ chuyện gì mới quan trong? Sự bình an cho tâm trí của cháu?
Hay là tự do của cháu?"


Tôi khiếp sợ những cuộc đối thoại như thế, nhất là với Anne.


"Cháu chẳng nghĩ gì cả," tôi trả lời. "Cô biết rõ là hiếm khi nào cháu lại suy
nghĩ."


"Hai cha con cháu thỉnh thoảng làm cô bực hết sức. Cháu không nghĩ về
tuổi trẻ. Cháu không có một suy nghĩ nào ra hồn. Cháu không biết gì hết.
Cháu thật tình thỏa mãn làm một người như thế?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.