BUỒN ƠI CHÀO MI - Trang 31

Trong một thoáng, ông dường như khó chịu, nhưng rồi gật đầu và mỉm
cười. Sau chầu cà phê, Elsa bước ra cửa, xoay người, và tạo một dáng đứng
uể oải lả lơi, như diễn viên màn bạc. Trong giọng nói của chị có mười năm
tán tỉnh kiểu Pháp.


"Có theo em không, Raymond?"


Cha tôi đứng lên, đỏ hồng mặt, vừa theo sau Elsa vừa lẩm bẩm về lợi ích
của việc bỏ giấc ngủ ngày. Anne ngồi im. Điếu thuốc âm ỉ cháy giữa hai
ngón tay. Tôi cảm thấy cần phải đẩy đưa một câu:


"Người ta bảo giấc ngủ trưa giúp ta ngơi nghĩ, nhưng cháu thấy nó có thể
mang một ý nghĩa trái ngược..."


Tôi ngừng, chợt thấy mình như đang bóng gió.


"Thôi đủ rồi," Anne lạnh nhạt nói.


Không một chút mập mờ trong giọng điệu của Anne. Cô đã, dĩ nhiên, cho
rằng nhận xét của tôi là thô tục, nhưng khi nhìn cô tôi thấy cô phải cố gắng
mới giữ được bình tĩnh. Có lẽ trong giây phút đó cô đã ghen tức điên cuồng
với Elsa. Trong khi tôi tự hỏi làm sao để có thể an ủi cô, một ý nghĩ cay độc
nảy sinh. Sự cay độc luôn luôn làm tôi vui sướng; nó cho tôi cảm giác thích
thú của sự tự tin và hài lòng với bản thân. Tôi không kiềm chế được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.