BUỒN ƠI CHÀO MI - Trang 77

"Raymond khỏe không em?" chị hỏi. "Ông ấy có biết chị ở đây không?"

Chị có nụ cười hạnh phúc của một người đã tha thứ và đầy hy vọng. Làm
sao tôi nói với chị rằng cha tôi đã quên sự có mặt của chị? Làm sao tôi giải
thích với Cyril rằng tôi không muốn kết hôn với anh? Tôi nhắm nghiền mắt.
Cyril đi lấy cà phê. Elsa thao thao nói. Rõ ràng chị nghĩ tôi là một người
khôn ngoan mà chị có thể hoàn toàn trông cậy. Cà phê đậm và thơm. Mặt
trời sáng và ấm. Tôi cảm thấy khỏe hơn một ít.


"Chị suy nghĩ mãi, nhưng vẫn không tìm ra lối thoát," Elsa nói.


"Không có lối nào," Cyril nói. "Cha em đang si mê, ta không làm được gì
đâu."


"Ô, được chứ!" tôi nói. "Hai người chẳng có óc tưởng tượng gì cả."


Tôi khoan khoái vì họ bám vào từng chữ của tôi. Họ lớn hơn tôi mười tuổi,
vậy mà họ chẳng nghĩ ra một ý tưởng nào! Tôi lên giọng kẻ cả: "Đó là một
vấn đề tâm lý học."


Tôi tiếp tục giải thích kế hoạch của tôi. Họ đưa ra những lập luận chống đối
như tôi đã làm hôm qua và tôi cảm thấy đặc biệt vui sướng trong việc phản
bác. Tôi thấy phấn khởi trở lại khi cố gắng thuyết phục họ rằng kế hoạch
của tôi là khả thi. Nhưng khi phải chứng minh vì sao không nên thi hành kế
hoạch đó, lý lẽ của tôi lung lay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.