BUỒNG KHỬ - Trang 183

“Vụ án mạng của Moreno bên chúng tôi khác vụ của cậu - điều này thì

cậu đã chỉ ra vào hôm kia rồi. Nhưng chúng tôi vẫn cần một số kết quả
pháp y nhất định từ đây.”

Bằng không, việc cậu liều lĩnh gọi cho tôi từ sòng bạc hôm ấy sẽ chỉ

công cốc. Đây chính là ẩn ý.

Rhyme thận trọng không đề cập đến bất kỳ tổ chức bảo an nào của Mỹ

hay lính bắn tỉa. Nếu phía Bahamas muốn bắt bọn buôn ma túy Venezuela,
anh sẽ không can thiệp vào. Nhưng anh cần chỗ chứng cứ khốn kiếp ấy.

Anh liếc nhìn tấm áp phích có ảnh cô sinh viên mất tích. Cô ta khá xinh

xắn, nụ cười ngây thơ và rộng mở.

Phần thưởng cho người cung cấp thông tin chỉ có năm trăm đô la

[51]

.

Anh thì thầm với Poitier, “Các cậu có tổ truy súng cơ mà. Tôi thấy có nói

tới tổ này trên trang mạng của các cậu. Cùng lắm cho tôi xem báo cáo của
họ về viên đạn được không?”

“Tổ đấy vẫn chưa bắt đầu điều tra vụ này.”
“Họ đang chờ đợi các cơ quan chức năng của Venezuela.”
“Đúng vậy.”
Rhyme hít sâu vào, cố gắng giữ bình tĩnh. “Làm ơn…”
“Hạ sĩ Poitier.” Một giọng nói cắt ngang qua sảnh chờ.
Một người đàn ông mặc đồng phục kaki đứng trước ngưỡng cửa mở,

hành lang lờ mờ ở đằng xa. Gương mặt tăm tối của ông ta - cả về màu da
lẫn biểu cảm - đang nhìn trân trân về phía bốn người đàn ông bên cạnh bức
tường vinh danh lực lượng quân đội.

“Hạ sĩ Poitier,” ông ta lặp lại bằng một giọng nghiêm khắc.
Cậu cảnh sát xoay người. Cậu chớp mắt. “Vâng, thưa sếp.”
Một khoảng nghỉ. “Cậu xong chuyện ở đó thì vào văn phòng gặp tôi.”
Rhyme suy ra: Người đàn ông nghiêm nghị này chắc là đại úy Bill

Myers, phiên bản Cảnh lực Hoàng gia Bahamas.

“Vâng, thưa sếp.”
Cậu cảnh sát quay người lại, mặt xìu xuống. “Đó là phó cảnh sát trưởng

McPherson. Ông ấy phụ trách toàn bộ khu vực New Providence. Thôi, các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.