BUỒNG KHỬ - Trang 21

Sự ngập ngừng của cô ta dài bằng hai hơi thở. “Anh nói vậy là sao hả

đồng chí thám tử?” Cô ra chiều rối trí.

Sellitto có lẽ không có ý gì khác ngoài điều vừa nói. “Chẳng phải y được

miễn tố sao?”

“Các luật sư của NIOS sẽ tìm cách đưa ra lập luận miễn tố nhưng đó là

lĩnh vực mà tôi rất rành. Tôi có viết một bài cho tập san luật về đề tài miễn
tố quan chức chính phủ. Tôi đánh giá cơ hội thành công của mình vào
khoảng 90% tại tòa cấp bang và 80% tại Tòa Phúc thẩm Vùng Hai

[6]

. Đến

được Tòa Tối cao thì chúng ta thảnh thơi.”

“Luật miễn tố là sao?” Sachs hỏi.
“Đây là một vấn đề trong Điều khoản Tối thượng,” Laurel giải thích.

“Đó là điều khoản hiến pháp nói rằng, về cơ bản, khi xảy ra xung đột pháp
lý, thì luật liên bang thắng luật cấp bang. New York không thể truy tố công
chức liên bang đối với các tội ở cấp bang nếu công chức này khi ấy vẫn
hành động trong thẩm quyền của mình. Trong tình huống của chúng ta, tôi
tin tay cục trưởng NIOS đã biến chất - hành động vượt ngoài thẩm quyền
của mình.”

Laurel liếc nhìn Myers, rồi ông này nói, “Chúng tôi đã luận bàn vấn đề

này nhưng có nhiều cứ liệu vững chắc khiến chúng tôi tin tên này đang cải
sửa chính tin tình báo tạo thành cơ sở cho vụ ám sát, để thực hiện nghị trình
chính trị của hắn.”

Luận bàn… cứ liệu…
“Vậy cái nghị trình đấy là gì?” Rhyme hỏi.
“Chúng tôi không rõ,” ông đại úy nói tiếp. “Y hình như lúc nào cũng

nghĩ đến chuyện bảo vệ đất nước, trừ khử bất kỳ ai là mối họa - kể cả
những người có lẽ chẳng phải mối họa gì cả, chỉ cần hắn xem họ là phản
quốc. Người mà y ra lệnh bắn chết tại Nassau không phải là khủng bố.
Người này chẳng qua…”

“Thẳng tính thôi,” Laurel nói.
Sachs hỏi, “Tôi hỏi chuyện này: Trưởng công tố viên có duyệt vụ này

chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.