BÚT KÝ ĐƯỜNG TAM TẠNG - Trang 41

- 41 -

Đại Đường Tây Vực Ký

đưa vào lưỡi. Nếu không có tội không sao, nếu có thì bị tổn thương. Có

bị thương tích hay không do sự thật hư mà có. Kẻ nhu nhược không chịu

nổi lửa cháy mạnh. Cây chưa phát hoả, thì sẽ bị cháy sém. Kẻ thật hư sẽ

bị hoa lửa kia đốt cháy. Đây gọi là người bị đá đe nặng nhẹ. Kẻ hư ngụy

sẽ bị đá đè lên người. Độc thủ hơn là cho một con dê mang đá đến chỗ

tra khảo và người bị kiện cho uống thuốc độc, kẻ xử phạt bắt người đó

phải chết. Kẻ hư ngụy sẽ bị chất độc làm hại. Đây là đơn cử bốn điều đã

nói để phòng hờ trăm việc trái.

Cho đến nghi thức cung kính cũng có chín nghi lễ. Thứ nhất là nói

lời an ủi. Thứ hai là cúi đầu cung kính. Thứ ba là giơ tay cao chào. Thứ

tư là chắp tay ngang ngực. Thứ năm là quỳ gối. Thứ sáu là chân để duổi

ra. Thứ bảy là tay duổi thẳng ra đất. Thứ tám là năm luân đều cong. Thứ

chín là năm vóc đều gieo xuống đất. Phàm chín việc này đều phải cung

kính. Đây là cái đức cao cả, tận lực cung kính tán thán. Về phía xa hơn

nữa thì phải cúi đầu chấp tay. Về phía gần thì chân phải quỳ gối. Phàm

nói năng phải nương vào lệnh trên. Tôn trọng bậc hiền thánh, thọ nhận

sự lễ bái tất có sự an ủi. Hoặc cọ sát nơi đầu. Hoặc vỗ về nơi lưng. Lời nói

diệu hiền mẫn cảm hướng dẫn minh thị chỗ thân thiết nồng hậu. Xuất

gia làm Sa Môn được thọ nhận sự kính lễ. Chỉ có thêm nguyện tốt không

dừng lại sự lễ bái. Tùy theo công việc của Tông môn có nhiều khác biệt.

Hoặc chỉ một lần. Hoặc hai ba lần. Tâm niệm ấy do sự cầu thỉnh riêng

mà được.

Phàm khi gặp bệnh nhịn ăn bảy ngày trong thời kỳ đó sẽ có thuyên

giảm. Nếu chưa hết mới dùng đến thuốc than. Tên của những loại thưốc

thì không giống nhau. Đây là công vệc của y khoa chiếm lĩnh có sự khác

nhau. Cuối cùng khi chết đi thì đều nhỏ lệ. Người thân cạo tóc để ngực,

áo quần được chế tạo để mặc cư tang thì không hạn định. Khi tống tán

nghi lễ có ba loại. Thứ nhất là hoả táng, dùng củi để thiêu. Thứ hai là

thủy tán, cho dìm xuống nước để trôi đi. Thứ ba là dã táng, nghĩa là cho

xác vào rừng cho chim ăn. Khi Quốc Vương băng hà đầu tiên lập một ban

tổ chức cho tang lễ, rồi phân chia trên dưới. Khi sống lấy đức làm đầu.

Khi chết không còn kiêng cử nữa. Những người nhà có tang thì không ăn

uống. Sau khi tang lễ xong trở lại bình thường không kiêng kỵ. Những

người đi đưa đám chết không sợ dơ hoặc tắm rửa bên ngoài rồi cho vào.

Cho đến tuổi tác sống lâu hay chết sớm cũng thế. Khi sống không sợ mệt

nhọc đắm chìm. Con thú khi lìa đời còn muốn trở lại nhân gian. Sự sanh

tử nặng nhẹ hy vọng vào con đường phía trước. Cho nên người thân

thuộc phải biết tạo nên niềm vui bằng tiệc rượu. Hoặc đánh trống thổi

kèn để thêm sức. Kẻ trung lưu cũng được sanh thiên. Trong mười cõi ấy

một cõi này cũng chưa thấy được. Kẻ xuất gia làm tăng không bị quy vào

đây. Khi cha mẹ mất tụng niệm để nhớ ơn. Xa hơn là cầu việc phước đức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.