BÚT KÝ ĐƯỜNG TAM TẠNG - Trang 50

- 50 -

Đại Đường Tây Vực Ký

Pháp. Kẻ nào bại bị làm nhục nơi tăng đồ. Với ý nghĩa nầy đã yết cáo lên

với ngoại đạo. Có 99 người đã thối lui. Còn một người không sợ khinh

miệt như vậy, do vậy việc đàm luận trở nên kịch liệt sôi nổi. Nhà Vua và

ngoại đạo đã ra tuyên ngôn:

Lời nói của luận sư không mất, như có lửa thì ắt có khói, đó là lý

sự bình thường thôi. Như Ý tuy là muốn như thế nhưng mà khó có thể

không nghe thấy được. Xấu hổ để thấy rằng họ nhẫn nhục để bị cắt lưỡi

cho đến sau đó viết thư khuyến cáo ngài Thế Thân rằng đối với người

ngoại đạo đừng nên tranh luận ý nghĩa Đại Thừa, đối với kẻ mê, không

nên biện luận việc chánh tà. Nói xong mà chết. Ở đó chưa lâu thì Vua bị

mất nước. Cùng với nhà vua vận động tìm kẻ hiền tài. Bồ Tát Thế Thân

muốn làm lạnh cái tâm xấu hổ cho nên mới đến thưa với vua rằng:

Đại Vương là bậc Thánh Đức, quang giáng nơi đây làm bậc nhân

chủ của sự hiểu biết trong thiên hạ. Vị sư Như Ý trước đây học hết nghĩa

lý kinh điển, vị Vua trước đã giận vì người ta đưa danh của sư lên cao.

Tôi tiếp theo việc làm nầy nghĩa là muốn nhắc lại oán xưa. Vị vua nầy

vốn biết luận sư Như Ý là một triết gia. Nay Ngài Thế Thân muốn nói,

hãy triệu những vị ngoại đạo như luận sư Như Ý, để cho Ngài Thế Thân

nhắc lại ý chỉ trước đây. Rồi ngoại đạo cảm tạ lui ra.

Vua Ca Nị Sắc Ca ở phía đông bắc cách năm mươi dặm hơn có tạo

dựng một ngôi Già Lam. Qua khỏi sông lớn thì đến thành Bố Sắc Yết La

Phiệt Đệ. Chu vi của thành nầy 14,5 dặm. Những người ở đây đa phần

ở trong động nối tiếp nhau. Cửa thành phía tây có một đền thờ Phạm

Thiên, tượng Phạm Thiên uy nghiêm linh dị tương tục.

Phía đông của thành có một Bảo Tháp, do Vua A Dục kiến tạo, nhằm

nơi Thuyết pháp của đức Phật quá khứ thứ tư. Thánh Hiền ngày xưa

đều xuất thân từ miền trung Ấn Độ giáng sanh xuống nơi nầy không

phải là ít. Tức Phạt Tô Mật Đản Đa Luận Sư (Thế Hữu, cũng còn gọi

là Hoà Tu Mật Đa). Tại nơi đây, ngài đã vì chúng mà tạo nên bộ A Tỳ

Đạt Ma Luận.

Cách thành phía bắc bốn dặm rưỡi thì có một Già Lam cũ vườn tược

hoang phế tăng đoàn ít ỏi. Họ là những người tu theo Tiểu Thừa giáo.

Tức Đạt Ma Đản La Đã Luân Sư (Pháp Cứu, cũng còn gọi là Đạt Ma Đa

La). Ở nơi nầy, Ngài đã sáng tác ra Tạp A Tỳ Đàm Luận.

Ở phía chùa kia, có Bảo Tháp cao hơn 100 mét. Tháp nầy do Vua A

Dục xây dựng. Chạm chữ trên gỗ và đá với những nhân công khác nhau.

Đó là sự tích làm Vua ngày trước của đức Phật Thích Ca, tu khổ hạnh, từ

sự mong muốn của chúng sanh mà bố thí không ngừng nghỉ, dù bị mất

thân cũng không thay đổi. Nơi quốc thổ nầy, Vua đã sanh lại một ngàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.