BÚT KÝ NGƯỜI ĐI SĂN - Trang 232

nạn thốt lên. "Gì cơ?" - "Cho tôi nước kvax" Acxinhya đem nước kvax cho
anh ta. Lại im lặng. Tôi thì thầm hỏi: "Làm lễ ban thánh thể cho anh chưa?"
- "Làm rồi ạ". Như vậy là đâu vào đấy cả; người này đang chờ chết, có thế
thôi. Tôi không chịu được và đi ra...
Ngoài ra, tôi còn nhớ, có lần tôi tạt vào nhà thương làng Kraxnôgôriê,
thăm anh y tá Kapitôn, một người ham mê săn bắn mà tôi quen.
Bệnh xá này đặt ở một gian đầu chái của căn nhà trước kia của địa chủ.
Chính bà địa chủ đã tổ chức bệnh xá này, nghĩa là bà đã ra lệnh đóng lên
trên cửa một tấm biển xanh đề chữ trắng: "Bệnh xá Kraxnôgôriê", và chính
tay bà trao cho Kapitôn một quyển sổ bìa cứng rất đẹp để ghi tên những
người bệnh. Trên tờ đầu của quyển sổ ấy một trong những kẻ ăn nhờ và là
thủ hạ của bà địa chủ nhân đức đã viết những vần thơ sau:
Dans ces beaux lieux, où reigne l'allgégresse, Ce temple fut ouvert par la
beauté;
De vos seigneurs admirez par la tendresse

Bons habitants de Ksasnogorié (

[113]

)

Và một ông khác viết thêm ở dưới:
Et moi aussi, J'aime la nature!

Jean Kobyliatnikoff (

[114]

)

Ông y sĩ bỏ tiền túi ra sắm sáu cái giường và cầu Chúa ban ơn lành, bắt
đầu chữa bệnh cho con dân của Chúa. Ngoài ông ta, trong nhà thương còn
hai người nữa: anh thợ khắc gỗ Paven đã gần hóa điên và người đàn bà có
tật một tay, tên là Mêlikitrixa, làm công việc nấu bếp. Cả hai người này chế
thuốc, phơi lá thuốc và sắc thuốc. Chính họ cũng kìm giữ những người bệnh
lên cơn sốt quá cao, hay phá phách. Người thợ khắc điên dại lúc nào cũng
có vẻ cau có và ít lời. Đêm đêm, anh ta hát bài "Thần Vệ nữ mỹ lệ" và thấy
người nào đi qua, anh ta cũng đến gần cầu xin người đó cho phép cưới cô
gái Malanhya nào đó đã qua đời từ lâu. Người đàn bà có tật một tay đánh
anh ta và bắt anh ta phải chăn những con gà tây. Có một lần, tôi ngồi chơi ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.