BÚT KÝ NGƯỜI ĐI SĂN - Trang 117

nghe như có ai phì bong bóng nước, ngoảnh lại thì chỉ thấy cái mũ của
Vaxya nổi lềnh bềnh. Thế là từ đó bà Fêklixta đâm ra ngây dại: bà ấy cứ đến
chỗ nó chết đuối và nằm xuống đất. Bà ấy nằm đấy và hát một bài hát ngắn;
chúng mày còn nhớ bài mà Vaxya vẫn hát chứ, bà ấy rền rĩ hát bài đó, hát
rồi khóc, khóc sướt mướt và oán trách Chúa trời bằng những lời chua xót. . .
- Pavlusa về kia rồi - Fêđya thốt lên.
Paven tới gần đống lửa, tay xách cái ga men đầy nước.
- Chúng mày ơi - Nó nói, sau một lúc im lặng. Có chuyện không hay.
- Gì thế" - Koxtya hấp tấp hỏi.
- Tao nghe thấy tiếng Vaxya.
Cả bọn tự nhiên đều giật mình.
- Mày bảo sao, hở? - Koxtya lắp bắp.
- Thực đấy. Tao vừa cúi xuống nước thì bỗng nghe thấy tiếng Vaxya gọi,
và tiếng gọi như từ đáy nước đưa lên: "Pavlusa, Pavlusa à!". Tớ nghe tiếng
đó lại gọi: "Pavlusa, xuống đây!". Tớ lùi lại. Nhưng tớ đã múc được nước.
- Ôi lạy Chúa? Lạy Chúa tôi! - Những thằng bé vừa kêu lên vừa làm dấu
thánh.
- Ấy là hà bá gọi mày đấy, Paven ạ. - Fêđy thêm... - Chúng tớ cũng vừa
nói chuyện về Vaxya.
- Chà, đấy là điểm chẳng lành - Iliusa nói giọng đứt quãng.
- Chẳng hề gì, kệ - Paven nói với giọng quả quyết và lại ngồi xuống -
Chẳng thể nào thoát khỏi số mệnh của mình.
Bọn trẻ nín lặng. Rõ ràng là lời Paven đã gây cho chúng ấn tượng sâu
sắc. Chúng bắt đầu nằm xuống trước đống lửa như sửa soạn đi ngủ.
- Cái gì thế? - Koxtya bỗng ngẩng đầu lên, hỏi.
Paven lắng nghe.
- Đấy là chim dẽ gà. Khi bay, thỉnh thoảng chúng lại huýt lên như thế.
- Chúng bay đi đâu?
- Người ta bảo là chúng nó bay về nơi không có mùa đông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.