BÚT KÝ NGƯỜI ĐI SĂN - Trang 138

Nụ cười hồi lâu không tắt ấy, những lời lẽ ít ỏi mà ông ta nói với

Annuska, ngay cả giọng nói của ông khi nói với con bé đều chứa đựng lòng
yêu mến thắm thiết, khó giải thích. Ông ta lại nhìn về phía con bé đã đi, lại
mỉm cười và vừa xoay mặt vừa lắc đầu mấy cái.
- Tại sao ông lại bảo nó đi ngay thế - Tôi hỏi - Tôi muốn mua nấm của
nó...
- Về nhà ông vẫn mua được cơ mà, nếu như ông muốn - ông ta đáp, lần
đầu tiên gọi tôi là "ông"
- Con bé cháu của ông xinh quá.
- Không... xinh gì... thường thôi - ông ta đáp dường như miễn cưỡng, và
từ lúc ấy, ông ta lại lầm lì như trước.
Khi thấy mọi cố gắng của mình để gợi cho ông ta lại nói chuyện đều chỉ
uổng công, tôi bèn trở về khu đốn cây. Trời đã bớt nóng đôi chút, nhưng
cuộc đi săn của tôi vẫn không có kết quả, hay như người ta thường nói, vẫn
gặp vận đen, tôi trở về xóm với độc một con gà nước và cái trục xe mới.
Khi xe đi tới gần sân, Kaxian bỗng quay về phía tôi.
- Anh quý tộc, này anh quý tộc? - ông ta nói - Tôi thật có lỗi với anh.
Chính tôi đã làm chim trốn hết cả.
- Bằng cách nào vậy?
- Cái đó thì riêng tôi biết. Đấy, ngay cả con chó tinh khôn và được tập
dượt kỹ của anh cũng không thể làm được gì cơ mà. Ồ, con người, con
người thì có tài cán gì, phải không? Nhưng kia là con vật, vậy người ta đã
dùng được nó vào việc gì?
Nếu như tôi thuyết phục Kaxian rằng không thể dùng "phù chú" sai khiến
thú săn được thì ông ta cũng chẳng tin, bởi vậy tôi không trả lời ông ta câu
nào. Vừa hay, chúng tôi cũng đã vào cổng.
Không thấy Annuska trong nhà. Em đã đến đây từ trước, và để lại làn
nấm. Êrôfây thoạt tiên đánh giá cái trục mới một cách nghiêm khắc và bất
công, nhưng rồi anh ta lắp vào rất vừa. Một tiếng sau, tôi lên xe ra đi. Trước
khi đi, tôi đưa cho Kaxian ít tiền, thoạt tiên ông ta không chịu nhận, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.